“Phái người bí mật theo dõi Khương Thanh.” Thiên Thần đế cầm bút, bắt đầu phê duyệt tấu chương.
Nước Tần bị san bằng đã nhiều năm, bá tánh nước Tấn được nạp vào nước Tề bây giờ đã hòa vào bá tánh nước Tề, chung sống hòa thuận với nhau, không còn đối chọi gay gắt như trước kia, khi hai nước còn thù địch.Trưởng công chúa Phúc Thọ liếc nhìn đứa con gái ngốc của mình, chỉ hận không dạy dỗ đến nơi đến chốn: “Người ta cho nó.”Đức Minh ca ca không đáng tin không đáng tin không đáng tin. Dĩ nhiên, là một con mèo biếng nhác, Tần Miểu Miểu không có bản năng đi quậy khắp nơi.
Bá tánh là nền tảng của quốc gia, nguyện vọng lớn nhất của bọn họ chỉ là ăn no mặc ấm, hiện giờ dân chúng nước Tấn an cư lạc nghiệp nơi đất Tề, không mấy ai chịu nối gót các vương tộc nước Tấn ngày xưa để phục quốc. Trang sức, quần áo đều một quý thưởng một lần, ngày thường nàng cũng không cáu giận vô cớ, làm việc bên cạnh nàng cũng rất nhẹ nhàng, đến Thư Mẫn còn nói làm nha hoàn bên cạnh nàng rất dễ. Mấy người này phiền thật, meo đã mặc hai cái rồi còn bắt mặc thêm?
Thêm nữa, năm đó khi nước Tấn cường thịnh, nước Tề ta còn có thể san bằng bọn họ, bây giờ nước Tấn chỉ còn lại cặn bã chẳng khác nào một con chó tàn chân, không đáng ngại. Ngón tay mảnh khảnh chỉ áo lụa trên người.“Không.”
Nhưng phải theo dõi sát sao Khương Thanh, cô gái này dường như có khả năng tiên tri. Tìm mãi không thấy, nàng đành
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-chinh-chi-yeu-anh-trang-sang/12751/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.