🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Điện hạ, ngài…”

Bỗng nhớ ra đây không phải là điện Thừa Quang, hắn cũng không cần phải lên triều, mà thứ nàng vừa gối đầu trong giấc mơ, chính là lồng ng.ực rắn chắc đầy đặn của người đàn ông.

「Thật cường tráng.」

Trong đầu vô thức hiện lên câu này, bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt người đàn ông trầm đục nóng bỏng, nàng ngẩn người, chợt nhận ra một điều –

Hắn biết đọc tâm!!

Vân Quỳ ôm đầu lắc lắc, vừa định lật người tránh xa, đầu gối vừa nhấc lên đã vô tình chạm phải một vật, tựa như mãnh thú trong bóng tối chợt tỉnh giấc, nhe răng múa vuốt đ.â.m sầm vào chiếc lồng giam cầm nó.

「Lớn… lớn quá.」

Đây cũng là một ý nghĩ vô thức.

Trước kia khi chưa biết hắn có thể đọc tâm, mỗi ngày nàng đều như kích hoạt nhiệm vụ mà thầm cảm thán ba trăm lần trong lòng. Điều đó gần như đã trở thành bản năng, dẫn đến bây giờ não chưa phản ứng thì những ý nghĩ dơ bẩn không thể nói ra ngoài kia đã không chút che đậy mà nhảy ra.

Hai má nàng nóng rực, nhớ tới điều gì đó, vội vàng đổi đề tài: “Bệnh đau đầu của điện hạ đỡ hơn chưa?”

Thái tử không lộ vẻ gì đáp: “Vẫn chưa khỏi hẳn.”

Vân Quỳ nhất thời hoảng hốt: “Vậy… vậy làm sao bây giờ?”

Yết hầu Thái tử khẽ động: “Hà Bách Linh nói, cô dương nhiệt quá thịnh, hoả bị tích tụ bên trong cơ thể, cần phải phát tiết.”

Vân Quỳ không hiểu hai câu đầu, nhưng lại nghe hiểu chữ “phát tiết”.

“Vậy thì?”

Ánh mắt Thái tử trầm xuống, hơi thở nóng rực gần như phả vào má nàng: “Chẳng phải đêm qua ngươi nói, muốn làm thuốc giải cho cô sao?”

Vân Quỳ: “…”

Nàng nghĩ nghĩ, thử thăm dò hỏi: “Điện hạ bị đau đầu, không phải trúng xuân dược chứ? Đau đầu cũng cần… giải như vậy à?”

Thái tử nói: “Quân y đã nói, da thịt tiếp xúc, da thịt chạm nhau, gắn bó như môi với răng, cá nước thân mật, đều có khả năng làm dịu cơn đau đầu.”

Thấy nàng còn do dự, hắn nhếch môi cười lạnh: “Chẳng phải đêm qua còn nói, muốn hợp tác với cô sao?”

「… Không phải, đại ca, ngài quá đột ngột rồi!」

Vân Quỳ khó xử nói: “Ta vừa mới tỉnh ngủ…”

Thái tử: “Đây chính là thành ý hợp tác của ngươi? Đêm qua cô bị ngươi chọc tức đến nỗi bệnh cũ tái phát, đầu đau như búa bổ, còn bị thương chảy máu…”

“…Được rồi, được rồi!!”

Vân Quỳ vẻ mặt mệt mỏi nắm lấy, người đàn ông lập tức thở d.ốc nặng nề. Một lúc lâu sau, hắn khàn giọng hỏi: “Chỉ như vậy thôi hả?”

Vân Quỳ: “Vậy thì sao? Tay ngài còn đang bị thương mà!”

Tuy rằng chỉ bị mảnh sứ vỡ cứa qua, nhưng dù sao đêm qua cũng chảy không ít máu, thân thể Thái tử quý giá ngàn vàng, sao có thể vì ham muốn mà không màng tất cả? Huống chi cơn đau đầu này là do nàng chọc tức mà ra, vết thương trên mu bàn tay cũng do nàng gián tiếp gây ra. Nếu không thể mau chóng lành lại, nàng gặp hắn một lần, cảm giác tội lỗi trong lòng lại thêm một phần.

Thái tử lại nói: “Ngươi đọc rộng hiểu nhiều, thuộc lòng khẩu quyết, chẳng lẽ còn không biết hầu hạ cô như thế nào?”

Trong đầu Vân Quỳ lập tức hiện ra vài động tác không tốn sức của hắn, đây không phải là vấn đề, nhưng…

Nàng nhíu chặt mày: “Ta… đó đều là lý thuyết suông.”

Thái tử nhướng mày, thản nhiên giúp nàng nhớ lại: “Không phải ngươi nói có bảo vật quan trọng kia, ngươi nhất định có thể học thành tài, dẫn dắt cô lên đến đỉnh cao sao?”

Vân Quỳ: “…”

「Có thể đừng động một chút là nói ra tiếng lòng của ta không! Rất xấu hổ đó biết không!”」

Thái tử nói: “Ngươi dám nghĩ, còn sợ cô nói ra?”

Vân Quỳ khóc không ra nước mắt, cuối cùng không còn cách nào khác, đành đầu hàng, “Vậy… điện hạ muốn nằm hay ngồi?”

Ánh mắt Thái tử hơi tối lại, “Cứ nằm trước đi.”

“Vậy có thể dùng bối phi phù, hoặc là lộn nhào điệp.”

(*) Bối phi phù, lộn nhào điệp:

Cụm từ “Bối phi phù” gợi hình ảnh một tư thế mà một người nằm sấp, người kia ở trên, có thể tạo ra những chuyển động uyển chuyển như chim bay lượn trên mặt nước.

Cụm từ “Lộn nhào điệp” gợi tả một tư thế động, có thể bao gồm những động tác xoay, lật người như cánh bướm bay lượn.

Vân Quỳ lục lọi kiến thức trong đầu: “Vậy ngài muốn ta đối diện, hay là quay lưng lại?”

Ánh mắt Thái tử lướt từ cổ nàng xuống, yết hầu khẽ động: “Đối diện.”

Vân Quỳ lê thân thể mệt mỏi ra trận.

Sự thật chứng minh thà tin trên đời này có quỷ, còn hơn tin vào miệng của đàn ông.

Đôi tay rõ ràng có thể để không, cuối cùng lại bị rách toạc vết thương.

Và… nàng cúi đầu nhìn những vết m.á.u loang lổ trên n.g.ự.c mình, thật sự rất muốn chửi người.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.