Editor : Chiêu
-------------------------
Ngày hôm sau, Từ Lệ Phi tự xin điều đi công ty chi nhánh.
Không bao lâu, Tần Trăn đã sắp xếp một hôn lễ long trọng, toàn bộ người Giang thành đều đồng ý lời mời.
Bên trong hoa rải đầy trời, chú rể ăn mặc thuần đen tươi cười lưu luyến, ôm cô dâu của chính mình bước lên thảm đỏ.
Áo cưới trắng tinh của cô dâu gần như bay, tôn lên vẻ đẹp mờ ảo, vòng eo mảnh khảnh một tay có thể ôm hết.
Các vị khách chen nhau muốn nhìn diện mạo của cô dâu, nhưng chỉ nhìn thấy khăn voan che mặt chùm lại kín mít.
Nhưng Tần Trăn hình như rất không vừa lòng khi vợ nhỏ của mình bị mọi người nhìn trộm, kém chút nữa đã vội vàng mang Đường Nại rời đi khi chưa hoàn thành xong thủ tục.
Ba Đường ngồi ở chủ vị, nhìn bộ dáng con trai nhà mình cùng dã nam nhân ngọt ngọt ngào ngào, rơi xuống nước mắt chua xót của cha già.
Thật ra mẹ Đường hứng thú dạt dào cùng ông tính toán thảo luận tương lai.
Tỷ như đem công ty để cho con rể xử lý, bọn họ nghỉ phép đi đảo Bali thả lỏng, tranh thủ ba năm ôm hai loại hình.
Ba Đường rất nhanh đã đem con trai ném ra sau đầu.
Bà xã trước mặt, con trai tính là gì?
Trong phòng tân hôn, Tần Trăn kiên nhẫn giúp cậu cởi khăn voan che mặt, ánh mắt lưu luyến băn khoăn từng tấc trên khuôn mặt cậu.
Lông mày lá liễu cong như trăng non, cái mũi xinh xắn lanh lợi, đôi môi anh đào căng mọng hiện ra màu sắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-chinh-luon-doi-voi-toi-muu-do-gay-roi/2086219/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.