Editor : Chiêu
----------------------
"Anh Tần, anh tốt, buông tha cho em đi mà, em sắp chịu không nổi rồi ô..."
Phu nhân của tổng giám đốc tập đoàn Tần thị là một bí ẩn, giám đốc giấu rất kín, gần như không có ai nhìn thấy qua.
Uông Tình là thư ký nữ mới đến, là một người không có não, thời điểm đưa văn kiện quên gõ cửa, đấu đá lung tung đi vào, kết quả trợn tròn mắt.
Hiệu quả cách âm trong văn phòng giám đốc quá kém, giọng nói thiếu niên khóc mềm mại lọt vào tay cô không sót một chữ nào.
Cô không nhịn được âm thầm chửi rủa.
Phu nhân ơi cậu xin tha như vậy không có ít gì đâu, ngược lại sẽ khiến cầm thú trở nên càng thêm cầm thú.
Mở miệng lại gọi một tiếng "Anh Tần", cô là một hủ nữ huyễn chi (*) còn cứng, chứ đừng nói là giám độc Tần.
(*) Hủ nữ huyễn chi ở đây chính là tưởng tượng mình có "Cái đó" sau đó đi ịt ịt đồng bào nam hoặc nữ, này là mình dụa vào Baidu dịch thô ra nên có phần khó hiểu, mọi người thông cảm. ⟵(๑¯◡¯๑)
Vì tránh cho bản thân nghe xuân cung (*) quá lâu, Uông Tình dồn khí tại đan điền rồi rống lên một tiếng: "Giám đốc Tần, tôi đến đưa cho ngài tư liệu."
(*) Xuân cung: Nghệ thuật kɦıêυ ɖâʍ.
Giọng nói trong phòng đột nhiên im bặt.
Không bao lâu, nam nhân mặt trầm như nước mở cửa đi ra.
Uông Tình duỗi thẳng đầu nhìn kẹt bên trong cửa.
Thiếu niên trắng nõn bọc một lớp chăn mỏng ngồi trên giường, chỉ có mặt và hai cánh tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-chinh-luon-doi-voi-toi-muu-do-gay-roi/2086221/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.