Hứa Tiểu Bảo rửa mặt xong, đi đến trước mặt nàng.
Tay nhỏ vỗ vỗ vào cái bụng trống rỗng.
"Con đói rồi ~"
Xoa xoa nhẹ đầu tiểu cô nương, Tiền Mộc Mộc cười nói: "Ta vào hỏi xem tẩu tẩu con muốn ăn gì trước, sau đó chúng ta nấu cơm được không?"
Hứa Tiểu Bảo cười xán lạn.
"Vâng ~"
Đi đến gian chính.
Tiền Mộc Mộc nhẹ nhàng, đẩy cửa ra.
"Nha Nhi."
Lý Nha Nhi đang ngồi trên giường cho Tiểu Lạc Lạc b.ú sữa, không kịp đề phòng bị gọi một tiếng, thân hình nàng ấy rung phắt lên.
Quay đầu thấy là nghĩ nương nhà của mình, Lý Nha Nhi nuốt một ngụm nước bọt.
"Nương, người doạ con giật mình."
Trong mắt Tiền Mộc Mộc mang theo ý cười, bước vào trong.
"Xin lỗi xin lỗi. Ta là suy nghĩ trời cũng không còn sớm nữa, ta nghĩ đến việc nên nấu cơm tối, con xem con muốn ăn gì?"
Tiểu Tiểu Lạc b.ú no, Lý Nha Nhi kéo y phục xuống.
"Con ăn gì cũng được, không kén chọn, người nấu cái gì con ăn cái nấy."
Cho dù hỏi bao nhiêu lần, đều là đáp án như thế... Tiền Mộc Mộc nghĩ như vậy, nhìn về cái nôi bên giường.
Hứa Hỉ Lạc trong nôi, cười khanh khách, khoé nước chỗ nào cũng là nước dãi.
Nàng cúi người duỗi tay ra, chọc vào má phúng phính, trợn mặt nhăn mày chọc tiểu gia hoả.
Có người bằng lòng chơi cùng con bé, Hứa Tiểu Lạc cười càng vui vẻ hơn, đôi tay nhỏ bé vung múa loạn xạ trong không trung.
Tiền Mộc Mộc trêu chọc một lúc.
Rút tay lại, nói một tiếng của Lý Nha Nhi rồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-mat-mua-xuyen-thanh-mu-la-sat-ta-co-sieu-thi-van-nang/2744725/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.