🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: Lune

Lâu Thăng đã chuyển toàn bộ điểm tích lũy của mình cho 017 thông qua kênh chuyển nhượng, không giữ lại cho mình dù chỉ 1 điểm.

Sau khi biết điểm phục vụ có thẻ chức năng hồi sinh, Lâu Thăng quyết không để 017 đổi những thứ linh tinh từ điểm phục vụ nữa, thậm chí nhiều lúc còn hối hận về sức ăn hồi dậy thì của mình nữa. Sớm biết có thẻ hồi sinh thì lúc đó có thế nào hắn cũng không để 017 lãng phí nhiều điểm tích lũy như vậy.

Cuối cùng 017 cũng nghe lời khuyên, không sử dụng điểm linh tinh nữa.

Cậu muốn sớm đến thế giới thực để nhìn thấy Lâu Thăng.

Sau khi có điện thoại thông minh rồi, Lâu Thăng cũng đăng ký thêm một cái sim mới.

Danh bạ trong chiếc điện thoại mới trống rỗng.

Trong chiếc điện thoại cũ vẫn còn lưu số điện thoại của cha mẹ nuôi, Lâu Thăng nhìn hồi lâu rồi xóa bỏ hai số điện thoại không có bất kỳ liên lạc nào trong ba năm qua, sau đó tắt nguồn chiếc điện thoại đã lỗi thời vĩnh viễn này.

Hắn lưu số của Lưu Hưng với cô Lương vào, danh bạ vẫn còn rất trống trải.

Nhớ lại lúc trước 017 có khuyên mình xin tài khoản mạng xã hội của các bạn xung quanh để sau này thêm vào, Lâu Thăng bèn tải ứng dụng mạng xã hội về rồi thêm toàn bộ tài khoản của những bạn khi ấy xin được vào.

Trương An Thông vừa thêm hắn đã gửi mấy tin nhắn tới, toàn là dấu chấm than, sau đó kéo Lâu Thăng vào nhóm lớp A7.

Đây là lần đầu Lâu Thăng vào nhóm lớp, bên dưới là một loạt lời chào mừng.

Tốt nghiệp rồi mới vào nhóm, các bạn A7 ai cũng thấy buồn cười.

Cũng có một loạt tin nhắn cảm thán, nói rằng suốt ba năm cấp 3 Lâu Thăng không dùng mạng, cũng không chơi gì bao giờ, bảo sao lần nào thi cử cũng đứng nhất khối.

Kết quả thi đại học đã có, không ngoài dự đoán Lâu Thăng lại đứng đầu, còn nhận được một khoản tiền thưởng khá lớn từ trường.

Lâu Thăng đã đăng ký nguyện vọng vào trường đại học tốt nhất ở thủ đô, hiển nhiên là đã thuận lợi trúng tuyển không cần bàn cãi.

Lớp A7 cũng có mấy bạn học ở thủ đô, tuy không cùng trường nhưng cũng đua nhau kết bạn với hắn.

Trùng hợp là Trương An Thông cũng thi đỗ vào cùng thành phố với Lâu Thăng. Trước khi mua vé tàu lên nhập học còn hỏi Lâu Thăng xem đi chuyến nào.

Suốt mấy năm trời học đại học, Lâu Thăng chỉ mua vé tàu duy nhất một lần này. Hắn không cần phải “về nhà” mỗi năm như những sinh viên ngoại tỉnh khác.

Hắn thuê nhà ở gần trường, bốn năm sau đó chưa từng rời khỏi thủ đô.

Giờ Lâu Thăng làm nhiệm vụ tích cực hơn ngày trước rất nhiều, thậm chí có thể nói là cực kỳ chăm chỉ.

Chưa đầy nửa năm, cả khoa đều biết khoá này có một anh chàng đẹp trai mặt tuy lúc nào cũng lạnh lùng nhưng tính tình siêu tốt bụng.

Với những người cho điểm biết ơn cao, 017 sẽ gợi ý Lâu Thăng kết bạn với họ vì phần lớn đều là người tốt.

Vì lẽ đó nên Lâu Thăng đã thành bạn với Lục Vân Sinh trong thời gian học đại học.

Hai người trở thành bạn của nhau một là do điểm biết ơn, hai là giữa họ có điểm tương đồng, bọn họ đều là những người không có cha mẹ chăm sóc.

Nhưng Lục Vân Sinh khá hơn Lâu Thăng một chút, anh còn có em trai đồng hành.

017 rất mừng khi thấy Lâu Thăng có thêm bạn. Cậu mong dù ở bất cứ đâu thì Lâu Thăng cũng không còn lẻ loi một mình nữa.

Nếu Lâu Thăng biết được suy nghĩ của 017 chắc chắn sẽ nói với 017 rằng, kể từ khi 017 xuất hiện, hắn đã không còn lẻ loi một mình nữa rồi.

Chưa đầy bốn năm, điểm tích lũy của 017 đã từ 70 nghìn trở về 90 nghìn điểm.

Thỉnh thoảng Lâu Thăng lại nhìn vào con số kia rồi lại càng cố gắng hơn.

Phần lớn số điểm tích lũy ấy đều do Lâu Thăng kiếm được sau năm ba đại học. Lúc đó cuối cùng hắn cũng tìm được cách kiếm điểm biết ơn nhanh hơn, đó là kiếm tiền rồi quyên góp.

Lâu Thăng chưa bao giờ nghĩ rằng có ngày mình sẽ làm mấy chuyện như quyên góp tiền kiểu này.

Hắn tự nhận mình không phải người có nhiều lòng trắc ẩn, có lẽ là có một chút nhưng không nhiều.

017 luôn nói hắn là một người tốt bụng, nhưng Lâu Thăng cảm thấy bản thân mình không liên quan gì đến từ “cao thượng” cả.

Nếu không phải vì muốn được gặp 017 sớm thì hắn đã chẳng làm nhiều việc thiện mà người ngoài cho là cao thượng như thế.

Từ hồi cấp 3 Lâu Thăng đã biết kiếm tiền rồi, sau khi lên đại học, xung quanh đầy nguồn lực lẫn những mối quan hệ, đầu óc Lâu Thăng lại nhanh nhạy nên vào năm thứ ba đại học hắn đã kiếm được khoản tiền lớn đầu tiên trong đời.

Lâu Thăng chừa lại một nửa số tiền kiếm được để làm vốn cho việc khởi nghiệp sau này. Nửa còn lại hắn quyên góp cho nhiều tổ chức khác nhau.

Một tháng sau, 017 nhận được rất nhiều thông báo tăng điểm biết ơn.

Đôi lúc 017 cảm thấy ký chủ của mình quá liều mạng, dù học hay kiếm tiền cũng vậy, đều như không muốn sống nữa ấy. Dường như có một động lực nào đó thôi thúc giúp hắn vượt qua mọi khó khăn.

017 khuyên Lâu Thăng thỉnh thoảng cũng nên thư giãn.

Nhưng lần này Lâu Thăng không nghe lời cậu.

Hắn quá muốn, quá muốn sớm được gặp 017.

Lâu Thăng không khỏi tưởng tượng lần đầu tiên bọn họ gặp nhau, có khi hắn sẽ không kìm được mà ôm lấy 017 mất.

Nhưng không thể vội vã tỏ tình được.

Hắn có rất nhiều việc muốn làm cùng 017.

Nhiều khi nhìn thấy những thứ thú vị, gặp những quán ăn ngon, Lâu Thăng đều sẽ ghi nhớ lại để sau này dẫn 017 đến lần nữa

Từng thứ một, từng thứ một, chẳng biết từ lúc nào đã tích lũy được rất nhiều.

Ban đầu giấu trong lòng, dần dà về sau, Lâu Thăng sợ mình sẽ quên mất nên nhân lúc 017 ngắt kết nối nửa đêm, hắn sẽ lén lút lấy giấy ra ghi chép lại.

Bốn năm trôi qua đã chất thành một xấp dày cộm.

Nhưng trong đó có một nửa là những việc mà chỉ có người yêu mới có thể làm cùng nhau thôi.

Lâu Thăng để chúng xuống dưới cùng.

Dẫu chỉ là bạn bè…

Mỗi khi trò chuyện với 017, Lâu Thăng thỉnh thoảng lại giả vờ vô tình hỏi sở thích của 017.

Hắn muốn biết lúc 017 còn là con người, cậu ấy trông như thế nào, thích gì rồi ghét gì…

Sau khi sống quá lâu trong thế giới ảo, có nhiều chuyện đến chính 017 cũng không nhớ nổi.

Về ngoại hình, cậu chỉ nói rằng tóc của mình có màu hơi sáng, màu mắt cũng nhạt, da trắng hơn đa số người một chút.

Trông… không tệ lắm. Tất nhiên, mặc dù câu này đã là kết luận sau khi rất khiêm tốn rồi nhưng 017 vẫn ngại không dám nói với Lâu Thăng.

Lâu Thăng mường tượng ra bóng dáng mơ hồ của một chàng trai trẻ, mái tóc ngắn màu nâu nhạt như được dát thêm một quầng sáng mờ ảo, giống như đứa trẻ được sinh ra từ ánh sáng vậy.

Về sở thích, 017 cũng kể cho Lâu Thăng một số điều. Chẳng hạn như món thịt cậu yêu thích nhất là thịt cá, tiếp đó là thịt tôm.

Lâu Thăng nghe xong thì cười, nói sở thích của cậu giống y chang Trường Sinh.

017:【…】

Lâu Thăng bắt đầu học nấu ăn. Lúc trước hắn nấu nướng chỉ gọi là cho có, nấu mì Dương Xuân – nói thẳng ra là mì ăn liền có bỏ thêm giọt xì dầu.

Kể từ khi biết những món ăn 017 thích, Lâu Thăng nấu ăn với tâm thế nghiên cứu, cực kỳ nghiêm túc.

Có lần đi ăn ở một nhà hàng, thấy món tôm khá ngon, thậm chí Lâu Thăng còn vào tận bếp, bỏ tiền ra mua lại công thức.

Sau mấy năm đại học, tay nghề nấu ăn của Lâu Thăng tiến bộ rất nhiều, nhất là món cá sốt chua ngọt.

Có điều mỗi lần nấu nướng xong chỉ có mình hắn ăn thôi.

Mà cái lưỡi của Lâu Thăng quả thực quá dốt, lần nào ăn cá cũng bị mắc một cái xương dăm vào.

017 sợ một ngày nào đó Lâu Thăng bị mắc xương rồi phải đi bệnh viện mất, bèn không nhịn được mà nói:【Không nấu món khác được à?】

Lâu Thăng:【Tôi thích.】

【Nhưng mà hình như ký chủ… không biết nhằn xương cá.】

Lâu Thăng gật đầu, nói:【Nhưng tôi thích.】

【Thật à?】017 do dự nói.

Sao cậu không nhớ trước đây Lâu Thăng thích ăn cá nhỉ?

Còn nhớ hồi cấp 3 lúc mới nuôi Trường Sinh, lần nào Lâu Thăng cho nó ăn cá khô đều nhăn mặt, cực kỳ ghét mùi tanh đó.

Có lẽ khẩu vị của con người là thứ có thể thay đổi…

Năm tư đại học, Lâu Thăng đón sinh nhật tuổi 22.

Vốn muốn về nhà đón sinh nhật cùng 017 như mọi năm, nhưng mấy người bạn đại học của hắn lại đặc biệt đến tổ chức sinh nhật cho Lâu Thăng.

Lâu Thăng mời mấy người ăn cơm, uống chút rượu.

Không khí trong phòng riêng rất ấm cúng, nhưng hắn vẫn thích sinh nhật 17 tuổi của mình hơn, chỉ có 017 và Trường Sinh, đó là lần đầu tiên trong đời có người tổ chức sinh nhật cho hắn.

Chỉ cần nhớ đến thôi là ánh mắt Lâu Thăng đã vô thức lộ ra ý cười rồi.

Lục Vân Sinh ngồi gần hắn nhất, thấy vậy thì trêu chọc: “Say tới nỗi mơ màng rồi à?”

Anh ta chưa thấy tên này cười như vậy bao giờ.

Nụ cười của Lâu Thăng vẫn giữ nguyên, đáp: “Hơi hơi.”

Lục Vân Sinh sững sờ. Tuy cùng tuổi với Lâu Thăng, nhưng do nhà còn có em trai, anh ta quen chăm sóc người khác lâu rồi nên tâm tư cũng tỉ mỉ hơn những chàng trai khác một tẹo.

Nhưng anh ta chỉ nhận ra trạng thái của Lâu Thăng bây giờ khác bình thường thôi, chứ không phân tích ra cụ thể hơn được. “Uống ít rượu thôi.”

“Ừ.” Lâu Thăng đẩy ly rượu ra xa: “Cậu ấy cũng không cho tôi uống nhiều.”

Có lẽ là do uống rượu nên lồng ngực cứ nóng ran lên. Hắn không kìm được suy nghĩ rằng năm sau có thể gặp được 017 rồi.

“Cô ấy á?” Lục Vân Sinh tự nhiên cho rằng đó là một cô gái, chợt hiểu ra.

Bảo sao lại khác thường thế, hóa ra là tại có người trong lòng.

Lâu Thăng đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, thình lình gọi 017.

【Hình như tôi lớn hơn cậu rồi.】

017:【Ừm.】

【Hơn cậu hai tuổi?】

017 nói:【Ba tuổi.】

Năm cậu chết là 19 tuổi.

Lâu Thăng ngây ngốc nói:【017, cậu còn bé ghê.】

Mới 19, cái tuổi vừa vào đại học.

Mà giờ hắn sắp tốt nghiệp rồi.

017 từng nói những linh hồn có thể trở thành hệ thống và người nhận nhiệm vụ đều là những người chết trẻ, chưa được trải nghiệm cuộc sống trọn vẹn. Cho nên sống lại sẽ theo diện mạo trước khi chết.

Nếu đến gặp hắn, chắc 017 vẫn giữ dáng vẻ 19 tuổi.

Lâu Thăng áng chừng lúc đó mình chắc phải 23, 24 tuổi rồi. Biết đâu 017 còn phải gọi mình một tiếng “anh” nữa.

Nghĩ đến đây, khóe miệng Lâu Thăng cong cong. Biết bắt chẹt 017 là không tốt song chẳng hiểu sao lòng vẫn ngứa ngáy khó hiểu.

Bị Lâu Thăng nói còn ít tuổi, thế mà 017 lại không hề phản bác.

Hôm nay cậu có vẻ im lặng khác thường.

Lâu Thăng mơ hồ nhận ra:【017, sao cậu không nói gì thế?】

【Không có gì…】017 khẽ nói:【Sinh nhật vui vẻ, ký chủ.】

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.