Edit: Lune Thi đại học xong, Lâu Thăng có nhiều thời gian để nghỉ ngơi, kiếm tiền hơn. Trong hơn hai tháng, hắn nhận hai việc gia sư từ sáng đến tối, không nghỉ ngày nào. 017 mong hắn có thể dành thời gian cho bản thân nghỉ ngơi chứ đừng quá sức như thế. Lâu Thăng không đơn thuần vì tiền, hắn chỉ muốn cố gắng làm gì đó nhưng lại chưa tìm được phương hướng nào thôi. Lâu Thăng mua cho mình một cái điện thoại thông minh, không phải dòng mới nhưng được cái là rẻ với bền. Đến tháng 7, nhiệt độ ở Bắc Dương cũng càng ngày càng cao. Phòng của Lâu Thăng không có điều hòa, lại vì ở tầng cao nên chỉ dám mở hé cửa sổ ra một khe nhỏ, sợ Trường Sinh vô tình chạy ra ngoài. Lâu Thăng chịu được cái nóng như thiêu như đốt, còn Trường Sinh thì nóng đến mức thè hết cả lưỡi ra. Trường Sinh năm ngoái vẫn gầy đét nên phản ứng với mùa hè không lớn lắm. Một năm trôi qua, giờ nó đã béo đến mức không nhận ra được nữa rồi, mỡ phủ kín người nên hè năm nay sợ nóng cực kỳ. Hè năm ngoái 017 đã đổi một cái quạt từ điểm phục vụ, Lâu Thăng chỉ thỉnh thoảng dùng khi học bài vào buổi tối thôi, còn giờ Trường Sinh được dùng suốt. Quạt mở cả ngày, Trường Sinh dán mặt vào trước quạt, bị thổi đến híp cả mắt lại. Lâu Thăng nhìn vẻ mặt hưởng thụ của nó, nói: “Đến tháng mười năm nay sẽ đổi cho mày sang căn nhà mùa hè có điều hòa, mùa đông có lò sưởi nhé.” Lên đại học rồi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-phu-luon-nhan-duoc-kich-ban-si-tinh/1055075/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.