Edit: Lune Môn tiếng Anh vốn hơi kém hơn mặt bằng chung của Lâu Thăng đã dần cải thiện do được 017 giúp đỡ. Vào những ngày nghỉ, buổi tối 017 hay cho hắn xem phim tiếng Anh, còn khi hắn học bài ban sáng, 017 sẽ sửa phát âm cho hắn. Khẩu ngữ phát ra từ giọng máy lạnh lùng lại êm tai bất ngờ. Lâu Thăng đoán rằng lúc 017 còn sống chắc học giỏi lắm. Lên lớp 12 rồi, Lâu Thăng chưa từng rớt khỏi top 1 khối. Mùa đông năm nay là kỳ nghỉ dài cuối cùng trong thời cấp 3 của Lâu Thăng, chỉ được nghỉ hơn mười ngày. Trường Sinh được chăm chút, ăn sung mặc sướng cả năm trời, lúc này đã là một con mèo béo mượt mà bóng bẩy. 017 nói đúng, Trường Sinh béo lên quả thật trông rất đáng yêu, mặt mèo con gầy gò trước kia giờ đã tròn trịa hơn rất nhiều, bình thường nó chỉ thích nằm ườn trên giường của Lâu Thăng phơi nắng, đong đưa cái đuôi, không còn vẻ cảnh giác khi gặp người khác như một năm trước nữa. Chỉ có điều phòng Lâu Thăng thuê hơi nhỏ nên không có nhiều không gian cho nó chạy nhảy. Tết còn chưa hết, học sinh lớp 12 đã phải đi học lại rồi. Ngày đầu tiên trở lại trường, chỉ có mỗi khối 12 khổ sở phải đi học, tâm trí thì vẫn còn đang lơ lửng trên mây. “Anh Thăng.” Ra chơi, Trương An Thông lấy một thứ ra từ ngăn bàn: “Cậu nhìn hộ tớ xem gói như này ổn chưa?” Lâu Thăng nhìn thấy thứ trong tay cậu ta, là một hộp sô cô la buộc ruy băng hồng. “Cái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-phu-luon-nhan-duoc-kich-ban-si-tinh/1055076/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.