Edit: Lune 【Mừng cậu đã về.】 Đã về? Nhìn Hệ Thống bên cạnh mình, Quý Miên đoán chắc là nói với Hệ Thống. 【Tôi là Linh Bát, là nhánh ý thức của Chủ Thần ở điểm phục vụ.】Lần giới thiệu bản thân này rõ ràng là nói với Quý Miên. Linh Bát… Quý Miên không muốn bình phẩm lung tung về tên người khác đâu, nhưng tên Linh Bát này nghe như từ đồng âm với số 08 ấy. Cách Chủ Thần tự đặt tên cho mình đúng là tùy ý ghê. “Tôi dẫn ký chủ đến đổi thẻ phục sinh.” Hệ Thống nói. “À phải rồi, còn ký ức của cậu ấy nữa, tôi có phản ánh lên trên rất nhiều lần rồi mà chưa nhận được hồi đáp.” Giọng Linh Bát vẫn ôn hòa như cũ:【Ký ức của 017 được lưu giữ ở điểm phục vụ, sau khi hoàn thành nhiệm vụ mới có thể trả lại, đó là thỏa thuận giữa ta và cậu ấy.】 Nghe xong câu này, Quý Miên và Hệ Thống đều sửng sốt. Linh Bát chậm rãi cúi người xuống, hai tay nâng Quý Miên lên. 【Mừng cậu đã về, 017.】 … Nóng quá. Bức tường được trét xi măng qua loa của căn phòng cho thuê không ngăn nổi chút nắng nóng nào bên ngoài. Mọi thứ trong phòng đều là màu xám, sàn nhà, tường, trần nhà… chỉ trét một lớp xi măng, như thể căn nhà thô sơ gắn thêm một cánh cửa, nhét vài ba đồ đạc thiết yếu vào xong để người ta ở vậy. Bà chủ nhà dẫn một nam sinh cao gầy vào: “Cô chỉ còn mỗi phòng trên tầng bốn này thôi.” Bà chủ nhà là một người phụ nữ mập mạp, vừa nói vừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-phu-luon-nhan-duoc-kich-ban-si-tinh/1055087/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.