Edit: Lune Chỗ xương quai xanh của Quý Miên bị Dụ Sấm xoa nắn đến mức ửng đỏ cả một mảng, mãi đến tối lúc tắm xong chuẩn bị đi ngủ rồi vẫn chưa mờ đi. Tắm xong bước ra thấy Dụ Sấm vẫn ở trong phòng ngủ của mình, còn ngồi ngay vị trí mà hắn thường ngồi lúc trước. Trong thoáng chốc như thể quay trở lại mấy năm trước. “Cậu không về phòng mình à?” Quý Miên hỏi. Dụ Sấm nhướng mày, như thể Quý Miên đang nói điều gì đó kỳ lạ lắm vậy. “Chúng ta kết hôn rồi mà.” Sao hắn phải sang phòng khác ngủ? “…” Hắn nói tiếp: “Nếu anh không thích em ngủ trong phòng ngủ của anh, không thích em nằm trên giường của anh thì chúng ta có thể chuyển sang phòng khác. Nhưng lúc em ở Ninh Thành thì em với anh nhất định phải ngủ chung với nhau.” Quý Miên mím môi. Nói xong, trong lòng Dụ Sấm cũng thấy không chắc chắn. Nếu Quý Miên thực sự không muốn ngủ cùng hắn thì phải làm sao bây giờ? Dụ Sấm không muốn ép buộc người ta, nhưng không muốn là một chuyện, hắn không chắc liệu mình có nhịn được hay không. Chưa đợi Quý Miên trả lời, Dụ Sấm đã đứng dậy ra ngoài tắm rửa, cho cậu chút thời gian để chấp nhận. Quý Miên thấy Dụ Sấm đi về phía cửa phòng thì không khỏi nhíu mày: “Đi đâu vậy?” Tưởng bảo ngủ chung cơ mà… Dụ Sấm dừng bước, quay đầu lại nói: “Em đi tắm.” Quý Miên cau mày: “Tắm sao phải ra ngoài?” “Em dùng phòng tắm của anh anh không khó chịu à?” “…” Hóa ra là bận tâm tới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-phu-luon-nhan-duoc-kich-ban-si-tinh/1055098/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.