Trong phòng, La sĩ quan đứng trước lồng sắt trừng mắt nhìn con vật to lớn trong lồng hồi lâu, cái kềm và cây kéo trong tay vẫn ở giữa không khí.
Thư Ngọc có chút mất kiên nhẫn: “La Phi, anh mau xuống tay đi, chẳng lẽ anh không còn nhớ đầu anh bị nó đánh trúng có bao nhiêu thê thảm sao?”
La sĩ quan hơi xấu hổ, chiêu cạo lông này thật là…anh ta vô cùng bối rối. Thế là anh ta nhìn về phía Cô Mang hỏi ý.
Cô Mang ho nhẹ một tiếng, bình tĩnh tự nhiên nói: “Làm đi.”
Diêm Phong mặt nhăn mày nhíu: “Mau lên.”
La sĩ quan im lặng, đang muốn xuống tay thì nghe được Thư Ngọc vội vàng nói: “Khoan đã, cứ làm thế này hiệu suất chắc chắn thấp, nhúng lông chim vào nước, cạo dễ hơn.”
Câu này vừa thốt ra, cả ba người đàn ông trong phòng vẫn chưa phản ứng lại.
Không chỉ muốn cạo sạch lông, còn muốn dìm xuống nước trước…
Cô Mang là bình tĩnh nhất, anh bảo thuộc hạ bưng vào một chậu nước lớn.
Không biết có phải là ảo giác không, La sĩ quan cảm thấy được con chim trong lồng đúng lúc run rẩy.
Bùm một tiếng, con cú đại bàng to lớn rơi xuống nước, cùng với tiếng kêu “ục ục” và tiếng bọt nước văng tung tóe. Thư Ngọc tỉnh bơ chỉ huy La sĩ quan: “Mau nhấn nó xuống. Đúng rồi, nhấn đầu xuống nước.”
La sĩ quan: “…” Đầu cũng muốn làm ướt, cho nên ngay cả lông trên đầu cũng không buông tha sao?
Cô Mang đột nhiên lên tiếng: “Dừng lại.”
La sĩ quan khựng lại, đầu con cú đại bàng liền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-thang-ruc-ro/1175741/quyen-3-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.