“Nói đi, là người đàn ông nào khiến cậu mê đến thần hồn điên đảo hả?” Mary thẳng thắn sắc bén đứng trước mặt Thư Ngọc.
Thư Ngọc ôm gối dựa, ngồi ngay ngắn trên sofa, day trán nhìn các cô bạn ngồi một hàng ở đối diện.
“Tớ không có…” Cô yếu ớt thốt ra một tiếng kháng nghị.
“Không có gì.” Agata đẩy mắt kính dày trên mũi, “Còn chưa lên giường với anh ta sao?”
Thư Ngọc lúng túng đỏ mặt: “Nói bậy gì đó, bọn tớ mới quen nhau chưa đến mấy ngày…”
Jane cười khanh khách: “Đàm, năng suất của cậu quá cao rồi. Giờ chỉ mới quen chưa đến mấy hôm, anh ta đã quyết một lòng một dạ với cậu rồi.”
“Đúng vậy.” Ann cười nói, “Trông có vẻ là một người đàn ông không tệ. Tiết tấu của anh ta vững chắc có chừng mực, không để cậu cảm thấy đường đột, cũng không cho cậu có cơ hội trốn tránh.”
Thư Ngọc thở dài một hơi. Cô và anh ở cửa sân nói lời tạm biệt chỉ trong giây lát, vừa ngẩng đầu liền trông thấy tại cửa sổ xếp một dàn cái đầu nhỏ rình coi.
Thế nên, chi tiết gì đều bị các cô bạn thấy hết —— kể cả cái ôm thâm tình mà say lòng người của Cô.
Mary đầy hào hứng nói: “Chắc là thanh niên tuấn tú tài giỏi ở học viện kế bên rồi. Jane, cậu có quen không?”
Jane nghĩ nghĩ, rồi nói: “Khoa bọn tớ người Châu Á không nhiều lắm, có dung mạo như vậy có lẽ không có. Nhưng mà tớ nghe nói khoa sinh hóa có một sinh viên Châu Á rất nổi tiếng, đi theo giáo sư Beverly
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-thang-ruc-ro/283548/quyen-10-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.