Hang động có bậc đá liên kết với đáy, lờ mờ có gió thổi từ đáy lên, mang theo hơi lạnh.
Bậc đá rất dài, gió thổi qua cứ như từng tiếng từng tiếng kêu quái dị, khiến người ta rợn sống lưng. Trên vách đá bên cạnh có khảm hạt châu màu trắng, tỏa ra u quang trong bóng tối, chiếu sáng con đường đi tới.
Càng đi tới, bậc đá càng dốc, dán sát vào vách đá, đi qua đoạn hẹp nhất, bên tai lờ mờ truyền tới tiếng nước.
Đi theo hướng tiếng nước truyền tới, một cây cầu đá đột ngột hiện ra trước mắt. Dưới cầu đá, một con sông ngầm chảy qua, thỉnh thoảng có thể thấy được ánh bạc lóe qua trong nước. Ánh bạc nhảy vọt khỏi mặt nước, là một con cá bạc nhỏ dài.
Hà Ninh dừng chân lại, cá thế này, tại thần điện ở hoang thành y đã từng thấy. Dưới đáy thần điện, hai con sông ngầm giao nhau, đầu nguồn một con trong đó che giấu mật thất và bộ hài cốt của thằn lằn đỏ, con sông còn lại, y không tiếp tục nghiên cứu, trực giác cho y biết, trừ cuộn da dê, ở đó còn có thứ rất quan trọng với y.
“Sao thế?”
Âm thanh Mudy cắt đứt tư duy của Hà Ninh, Hà Ninh lắc đầu, không nói gì, nhìn sông ngầm không ngừng lao đi trong bóng tối, nơi này, lẽ nào liên kết với sông ngầm dưới hoang thành?
Đi qua cầu đá, con đường phía trước trở nên rộng rãi, tầm nhìn cũng trở nên thoáng hơn, trên vách đá trừ lỗ lõm khảm hạt châu, còn có cây đuốc mới tắt không lâu. Men theo đuốc, đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-vu/377361/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.