Tống Ca lựa chọn mãi, cuối cùng tìm được một căn nhà thuê chung người khác ở gần cơ quan mình. Đó là một căn hộ hai phòng rộng sáu mươi mét vuông, là kiểu nhà tập thể cũ, bạn cùng phòng với cô cũng là một cô gái trẻ ở tỉnh khác lên Bắc Kinh làm việc. Khi giao chìa khóa nhà cho Tống Ca, bà chủ nhà đã thu tiền thuê nhà nửa năm, mỗi tháng 1.200 tệ, khoản tiền này Tống Ca lấy từ thẻ ngân hàng của bố, trong điện thoại cô chỉ nói nhà Vương Tân ở cách xa cơ quan, gần đây công việc của cô lại rất bận rộn nên cô thuê phòng ở gần cho tiện đi lại, bố cô không yên tâm, còn hỏi cô có phải vì không sống được ở nhà Vương Tân nên mới chuyển ra ngoài không, Tống Ca đưa điện thoại cho Vương Tân đang ngồi cạnh, Vương Tân đảm bảo mấy lần, bố Tống Ca mới yên tâm hơn.
Thuê nhà xong, Vương Tân giúp Tống Ca tới siêu thị mua xoong nồi bát đĩa, mắn muối và các đồ dùng sinh hoạt khác. Mặc dù phải ngủ trên chiếc gường mà không biết bao nhiêu người đã từng ngủ, Tống Ca vẫn cảm thấy niềm vui khi thế giới chỉ còn có hai người, không cần nhìn khuôn mặt khắc khổ của mẹ Vương Tân, mặc dù ở trong một căn nhà tồi tàn nhưng trong lòng cô vẫn thấy tự do và thoải mái, chỉ có điều sự tự do này nhanh chóng bị những phiền não xua đi.
Từ nhỏ tới lớn, hầu như Tống Ca chưa bao giờ nấu ăn, hồi nhỏ, bố mẹ cô đều bận công việc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nang-dau-8x-me-chong-6x/590060/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.