Chiều đến, tôi ngồi chờ Thiên Thiên làm thủ tục xuất viện, nhận được tin nhắn từ Anh Anh, nó bảo "Hồi trưa thầy có nhắn tin cho rằng nhà mày có chuyện không vui, nên chị mày nói thầy chăm sóc mày khoảng 2,3 ngày. Không ngại nói ra, sợ mày buồn, nên tao nghỉ mày nên mở lòng, đừng sợ ổng nha ", đọc xong tin nhắn tôi thấy khá lo sợ vì rằng tôi không quen anh ta. Vừa nhắc anh ta đã đến. -Xong rồi, đi thôi - Anh khoác vai, bảo tôi
Tôi đẩy tay anh ra nói:
-Đi đâu?
-Đi hồi phục kí ức cho em!-Anh cầm tay kéo Tôi đi
-------------------------------------------------------------------------------
Trên xe, anh ta chở tôi đi khắp nơi, dòng đường ít người qua lại Và tôi tình cờ nhìn chiếc móc khóa có hình cỏ 4 lá *quen quen nhỉ, hình như mình thấy nó ở đâu rồi * đầu cứ đau nhói thế nào.
-A...-Tôi sờ lên trán mình
Chiếc xe tấp lề, hắn quay lại nhìn tôi, giọng một chút lo lắng:
-Em sao thế?
-Anh cứ đi đi tôi không sao-*hừmmm...thật sự là không sao mà....sao cứ nhìn mình mãi thế*
Tôi đập lên vai anh ta, trách nhẹ bảo:
-Đã bảo không sao, không tin đập vô đầu tôi đi này-vừa bảo tôi vừa chỉ lên đầu mình
, cứ đi đến nơi nào đó anh lại hỏi tôi "Em có nhớ nơi này không? ", câu trả lời lặp đi lặp lại vẫn là"không". Cứ đi mãi, bỗng anh dừng lại trước nột quán caffe *đầu tôi như điên cuồng, đau lắm, đau hơn lúc nãy *Hình như tôi đã đến đây, tôi bảo anh ta rằng:
-aww!! Đau đầu quá...!!......Tôi không nhớ.....nhưng chắc tôi từng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nang-thich-mua/348376/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.