An Lai ôm chăn lăn lộn trên giường, trời ạ, bọn họ vừa làm cái gì vậy!
Trong chiếc kính mờ của phòng tắm là ánh đèn vàng nhạt, tiếng nước tí tách tí tách không dứt bên tai.
Cô đưa mắt sang nhìn khung hình ở đầu giường, trong hình là An Lai và Viên Thanh Cử chụp khi đi du lịch trước kia.
Cô gái trong ảnh có vẻ mặt không kiên nhẫn, mà Viên Thanh Cử ôm cô vẫn luôn dùng ánh mắt cưng chiều bao dung từ đầu đến cuối.
Trong phòng vốn là không có khung hình này, trước đó vài ngày cũng không biết Viên Thanh Cử lấy ra từ đâu, là anh cố tình đặt ở đầu giường.
An Lai nhìn ánh mắt triền miên của Viên Thanh Cử trong hình, lòng cô cảm thấy như bị kim đâm, tủi thân vô cùng, cô cạch một tiếng úp khung hình lên mặt bàn.
Phụ nữ đôi khi cũng rất khác thường như vậy.
Vừa lúc Viên Thanh Cử mang một thân đầy hơi nước đi đến cạnh giường, anh lôi cô gái đã ngã đến mép giường dậy, nghiêng người dựng đứng khung hình lên, nói với cô: “Ngày khác chúng ta dành thời gian đi bổ sung ảnh cưới.”
An Lai chuyển người lại đưa lưng về phía khung hình, tâm tư căn bản không đặt ở đó, đáp lấy lệ: “Trước kia không có sao?”
“Có, nhưng em rất không tình nguyện, rất làm khó nhiếp ảnh gia lúc đó.” Giọng nói của anh vô cùng bình thản, anh nắm tay phải của cô, chỉ vào một vết sẹo nhỏ trên ngón giữa nói: “Sau này toàn bộ đều bị em ném đi, xé nát hết, vết sẹo này là bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/neu-co-duyen-song-lai/2071645/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.