Trống trận, gào thét, tiếng vó ngựa cùng binh khí tương giao vang vọng khắp bờ sông Quỷ Thủy. Khắp trên mặt đất thi thể trăm vạn máu chảy ngàn dặm, Vệ Đình Húc đứng ở bên trong Hướng Nguyệt Thăng, từ trên cao nhìn xuống, chỉ thấy nước sông Quỷ Thủy vẩn đục dần dần bị nhuộm thành màu máu.
"Tư đồ, hiện tại động thủ chứ?" Binh lính Vệ gia ở phía sau hỏi.
Vệ Đình Húc không lên tiếng.
Đại quân đã vượt qua Quỷ Thủy, song phương ở bờ sông đại chiến, vốn dĩ là thế lực ngang nhau, mưu lược của Cát Thăng cũng thật là tinh diệu, nhưng luận về bày binh bố trận, Chân Văn Quân từ nhỏ đã ở trong quân đội, mấy trận đại chiến trọng yếu của Đại Duật nàng đều tham gia, thậm chí còn là chủ tướng. Xét về tuổi tác thì không có ưu thế gì, nhưng nếu so với kinh nghiệm tác chiến của nàng ở bắc cương thì bất cứ một người nào của Diêu gia đều thua kém hơn.
Vệ Cảnh An từ chính diện hấp dẫn sự chú ý của quân địch, Tiểu Kiêu cùng Trưởng Tôn Ngộ từ hai cánh bọc đánh, chiến lược này phi thường hiệu quả, rất nhanh đã làm rối loạn trận hình của Diêu gia. Cánh trái yếu ớt trước tiên bị đánh bại, Diêu Nhĩ Văn nhận thấy tình hình này tự mình ra trận cứu viện, cùng Tiểu Kiêu ngay mặt đối chiến.
Tiểu Kiêu có kỹ năng cưỡi ngựa cao siêu, với tư cách là hậu duệ của Cốt Luân thảo nguyên nàng đối với ngựa có một loại ăn ý và cảm tình trời sinh. Diêu Nhĩ Văn cũng được xem như là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nga-vi-ngu-nhuc/1481386/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.