Kỷ Nghiêm im lặng.
Bà Từ Súc Niên cầm lấy bàn tay cháu trai, lòng bàn tay thô ráp nhưng ấm áp vỗ nhẹ lên mu bàn tay anh: “Sao rồi? Đã gặp Tiểu Mạt và cô của cháu chưa?”
Kỷ Hoài Xuyên ngẩng đầu, gương mặt vốn lạnh lùng thoáng hiện lên nụ cười ấm áp: “Gặp cả rồi ạ. Mọi người đang chuẩn bị, chỉ chờ ông bà về thôi.”
Đôi mắt đục ngầu của ông cụ bỗng sáng bừng lên, ánh lên vẻ mong chờ không thể che giấu. Kỷ Nghiêm cụp mắt xuống: “Vậy thì chuẩn bị đi, Hoài Xuyên, cháu hãy sắp xếp cho ổn thỏa.”
Kỷ Hoài Xuyên “dạ” một tiếng, tỏ ý đã biết.
Năm xưa việc kinh doanh của gia đình sa sút, đứng bên bờ vực phá sản, ông nội đưa cả nhà sang Đông Nam Á lăn lộn. Sau bao phen dốc sức, cuối cùng họ cũng đứng vững và cắm rễ tại một thành phố nhỏ phương Nam. Sau này, cha anh tiếp quản công việc kinh doanh của ông, vận may rốt cuộc cũng đến, mọi sự thuận buồm xuôi gió. Đến nay, khi Kỷ thị được giao vào tay anh, nó đã trở thành tập đoàn tiềm năng và có tiền đồ nhất trong ngành.
Trước khi trở về, anh đã lo liệu mọi thứ xong xuôi.
Căn nhà cũ của Kỷ gia đã được chuộc lại. Trong sân, những cây long não mà ông nội yêu thích đã được trồng mới. Mọi bài trí đều cố gắng phục dựng như xưa. Tòa nhà cũ kỹ đã trải qua bao thăng trầm của thời gian, giờ đây đang nằm yên chờ đợi chủ nhân trở về.
Một khi đã quyết định, chuyện chuyển nhà cũng chẳng có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngan-van-nu-hon-trao-em/2987871/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.