Nói xong, cô giới thiệu với Dương Bách Xuyên: "Đây là anh họ của em Triệu Vũ Linh, con trai cả của bác hai."
"Cậu chính là Dương Bách Xuyên?" Triệu Vũ Linh trầm giọng hỏi, trong ánh mắt là vẻ khinh thường sâu sắc.
Dương Bách Xuyên nhíu mày, anh không quen biết Triệu Vũ Linh, chả hiểu sao lại có cảm giác đối phương rất chán ghét mình, hơn nữa trong ánh mắt còn tràn đầy xem thường.
Chẳng qua Dương Bách Xuyên lập tức nhịn xuống, ai bảo người ta là anh họ của Triệu Nam chứ?
Cho dù Triệu Vũ Linh là cổ võ giả Ám Kình tầng bốn, đối phương muốn dùng khí thế võ giả đè ép anh nhưng trong mắt Dương Bách Xuyên, chút khí thế ấy hoàn toàn chưa đủ nhìn.
Anh gật đầu, không mặn không nhạt nói: "Đúng vậy, tôi chính là Dương Bách Xuyên."
Triệu Vũ Linh lạnh lùng hừ một tiếng, lập tức nói với Triệu Nam: "Nam Nam, em đi ra ngoài trước đi, anh nói mấy câu với Dương Bách Xuyên."
"Anh có lời gì cứ nói ra, có gì mà em không thể nghe." Triệu Nam nhíu mày, với tính tình của anh họ cô ấy, sợ rằng Dương Bách Xuyên sẽ chịu thiệt.
"Em ra ngoài đi, anh có thể làm gì cậu ta chứ." Triệu Vũ Linh hơi nâng giọng, khiến cho cả người Triệu Nam run lên. Quy củ truyền nam không truyền nữ của nhà họ Triệu đã định trước địa vị ở nhà của phụ nữ luôn thua kém đàn ông, nếu không phải ba cô ấy nắm giữ tài chính của nhà họ Triệu thì vị anh họ này đã không nói như thế, đổi lại một cô gái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngao-the-tien-gioi-vo-dich-tien-nhan/859720/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.