Anh và Ninh Kha cũng xem xét bên trong, không có phát hiện giá trị nào.
Một lát sau, chồn Hương Hương kêu lên chi chi, theo sát là tiếng của Hầu Đậu Đậu.
Dương Bách Xuyên đi qua, chỉ thấy chồn Hương Hương phát hiện một sợi tóc rất dài, nhìn qua giống tóc con gái. Mà Hầu Đậu Đậu lại tìm thấy một sợi tóc ngắn, khá cứng, giống tóc con trai.
Dương Bách Xuyên hơi thất vọng, chỉ là hai sợi tóc, cảnh sát và người của công ty cũng đã vào đây, biết là tóc ai?
Nhìn một hồi, không có manh mối, anh liền dẫn Hầu Đậu Đậu và chồn Hương Hương ra ngoài, vẫn nên đợi tin tức của Dương Lâm, bên này thật sự chẳng tìm ra được manh mối gì.
Trước khi đi, Ninh Kha xoắn xuýt trong lòng cả buổi, cuối cùng cũng mở miệng hỏi: “Dương Bách Xuyên, tối nay anh có rảnh không? Tôi mời anh một bữa, cảm ơn anh lần trước đã cứu mạng tôi.”
Dương Bách Xuyên cười nói, người đẹp hẹn ăn cơm, tất nhiên là rảnh rồi: “Có, chọn thời gian đi, lát nữa tôi tới tìm cô.”
“Vậy tám giờ tối nhé, nhà hàng Pháp, tôi sẽ nhắn tin cho anh.” Ninh Kha đỏ mặt nói.
“Được, tối gặp.”
“Tối gặp.”
…
Rời khỏi tầng ba, Dương Bách Xuyên đến công ty, vào văn phòng tiếp tục xem xét sản nghiệp của công ty.
Bây giờ anh đang chuẩn bị trợ giúp Triệu Nam phát triển công ty đấu giá này. Nếu như thật sự không tìm lại được tranh cổ, anh liền làm lớn, để người nhà họ Triệu lau mắt mà nhìn, thắng lại một bàn thua trông thấy.
Chiêu lớn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngao-the-tien-gioi-vo-dich-tien-nhan/859721/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.