Trong khoang miệng lan ra vị tanh nhàn nhạt của máu, đôi môi mềm mại bị cắn rách, nhưng Kỳ An hoàn toàn không cảm thấy đau.
Không biết cửa sổ mở ra từ lúc nào, gió lạnh ùa vào, chui vào da thịt qua cổ áo rộng thùng thình, từng chút một xâm chiếm giác quan cô, như một lưỡi dao lạnh cắt rạch làn da.
Hơi thở dồn dập, Kỳ An run rẩy như mất hết sức lực, tim như bị thứ gì đó siết chặt đến nghẹt thở, dòng máu vốn đang cuồn cuộn như ngừng chảy.
Đốt ngón tay cầm điện thoại tái nhợt, lồng ngực phập phồng khó nhọc, lòng bàn tay đầy mồ hôi lạnh, mấy lần bấm nhầm phím, cuối cùng mới gửi được tin nhắn:
[Cậu rốt cuộc muốn làm gì?]
Đối phương như đã chờ sẵn, trả lời rất nhanh ——
[Không làm gì cả.]
[Lâu rồi không gặp, nghe nói dạo này mày sống tốt lắm.]
[Nhưng tao thì không ổn lắm đâu.]
[Nên chúng ta chơi một trò chơi đi.]
Hai mươi phút sau.
Trên diễn đàn trường cấp ba Lê Bắc đột nhiên xuất hiện một đoạn video dài ba phút, nội dung tàn nhẫn và bạo lực, bất kỳ ai xem xong cũng phải cau mày.
Hình ảnh không giống quay lén, ngược lại còn mang theo vẻ đắc ý và thách thức công khai, tiếng cười chói tai vang lên, những lời lăng mạ như “con đ*ĩ”, “đồ rẻ tiền” cứ thế dội vào tai.
Trong tầng hầm ẩm thấp tăm tối, bụi bặm lơ lửng trong không khí, tường nâu xám bong tróc loang lổ, ba bốn nữ sinh mặc váy thi nhau dội nước bẩn, kéo theo ánh sáng sắc lạnh từ cây kéo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngap-lut-thu-van/2804330/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.