Tờ lịch cũ nát bị vứt trên nền đất, tháng Ba đã trôi qua hơn một nửa.
Tiếng radio phát ra âm thanh rè rè nhiễu sóng, nữ phát thanh viên đang đưa tin dự báo thời tiết: một đợt không khí lạnh mới lại bao trùm Lê Bắc, kèm theo mưa tuyết và mưa đá mạnh.
Mùa xuân năm nay có lẽ sẽ không đến nữa.
Trong căn hầm bỏ hoang tồi tàn, hơi ẩm tràn lan khắp nơi, tường đá ẩm mốc là nơi ruồi muỗi tụ tập bay loạn, những hạt bụi dày đặc cuộn tròn trong không khí.
Ở một góc phòng, cô gái với gương mặt trắng bệch như tờ giấy, đầu tựa nghiêng lên bức tường lạnh lẽo, tóc ướt sũng rối bời, chiếc áo phao trắng trên người loang lổ những vết bẩn nhơ nhuốc.
Ánh sáng yếu ớt len qua khe hẹp của cửa sổ nửa kín, rơi vào giữa cặp chân mày đang nhíu lại của cô, nhưng không hề mang theo chút hơi ấm nào.
Trước mắt là một mảng tối đen không thấy điểm cuối, bóng đen ấy như con quái vật biết ăn thịt người, từng chút từng chút xâm lấn, rồi hoàn toàn nuốt chửng lấy cô.
Ầm —
Tàn tích sụp đổ từ xa, bụi mù bốc lên mịt mờ.
Kỳ An giật mình mở mắt, phát hiện tay chân đều bị trói chặt, một con sâu bò qua mặt cô một cách tự nhiên, sợi dây thừng thô ráp siết chặt lấy làn da mỏng manh, để lại vết hằn đỏ ửng đến thê thảm.
Cái lạnh thấm dần qua từng lỗ chân lông, cơn đau cũng lan nhanh, hơi thở ngày càng nặng nề, cổ họng tràn ngập mùi tanh khó chịu.
Nỗi sợ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngap-lut-thu-van/2804338/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.