Mùa đông năm nay đến sớm hơn thường lệ.
Cành khô lá úa xoay tròn trên con đường lát đá xám xanh, co ro giống như người qua lại, trong không khí lạnh lẽo lan tỏa làn sương trắng mịt mờ, tầm nhìn phủ lên một lớp filter, kéo dài tới tận cuối con đường.
Kỳ An đeo chiếc balo vải đen trên lưng, bước chân chậm rãi len lỏi trong đám đông, gió rít qua tai, lướt qua vành tai lạnh buốt.
Chiều thứ Tư không có tiết, cô vừa kết thúc hai tiếng dạy kèm, cổ họng khô khốc.
Phía đối diện con đường có một cửa hàng tiện lợi, cánh cửa kính mờ hơi nước bị đẩy ra, luồng gió ấm từ điều hòa lập tức ập tới.
Tít tít ——
Chào mừng quý khách.
Giọng nói điện tử vang lên theo từng bước chân, vang vọng trong tai.
Kỳ An quen thuộc đi thẳng đến kệ cuối cùng, kiễng chân lấy xuống một chai trà ô long không đường ở tầng cao nhất.
Sau đó rẽ trái sang một dãy khác, kẹo bánh đủ màu sắc bày biện trước mắt, ánh mắt cô quét từ trên xuống dưới, nhưng vẫn không tìm thấy thứ mình cần.
Như thể chưa cam lòng, cô quay người tìm khắp các khu, trong mê trận màu sắc ấy cố gắng phân biệt từng nhãn hàng,
nhưng cuối cùng vẫn không có kết quả.
Hàng mi dài khẽ rung lên, khó nhận ra.
Máy quét phát ra tiếng “tít”, nhân viên thu ngân liếc qua màn hình: “Năm tệ.”
Kỳ An bật điện thoại thanh toán, môi khẽ mím, do dự một chút rồi mới mở miệng: “Cho hỏi kẹo cola sủi kia hết hàng rồi à?”
Cô gái nhân viên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngap-lut-thu-van/2804348/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.