Ngay sau đó, Giang Trì Dật cũng gửi qua một bản báo cáo khám sức khỏe, hàng chữ Trần Trạch Dã ở mục người khám bệnh được in rõ ràng.
Ngày khám là vào tháng Năm năm nay, lúc ấy còn nửa năm nữa anh mới trở về nước.
Dòng ghi chú triệu chứng trong báo cáo viết:
Giảm nhu cầu ngủ, tâm trạng dao động theo từng đợt, khẩu vị giảm nghiêm trọng, kèm theo lo âu nặng, kháng cự giao tiếp với bên ngoài, có xu hướng tự hủy hoại bản thân rõ rệt.
Chẩn đoán cuối cùng: Rối loạn lưỡng cực type II.
Những dòng chữ chi chít như từng mũi dao sắc bén đã được nung đỏ, đâm xuyên vào lồng ngực cô, máu me be bét, đau đớn lan ra tê dại toàn thân, rồi tràn qua từng mạch máu, tứ chi.
Môi trong bị cắn đến bật máu, vị tanh mằn mặn vẩn vương nơi đầu lưỡi, phản ứng tâm lý bắt đầu bùng phát, lông mi cô run rẩy như cánh bướm bị ướt, không cách nào dừng lại.
Một bàn tay vô hình siết lấy cổ họng, cảm giác nghẹt thở ập tới như sóng triều, Kỳ An mặt tái nhợt, lảo đảo tựa vào lan can sau lưng. Sinh viên đi ngang đều nhìn cô bằng ánh mắt kỳ lạ.
Một nữ sinh buộc tóc đuôi ngựa dừng bước trước mặt cô, cúi người hỏi đầy lo lắng: “Bạn học? Cậu ổn chứ?”
Kỳ An cố sức ngẩng đầu lên, tóc dài theo động tác rũ khỏi vai, rũ xuống hai bên má, làn da trắng như sứ lúc này hiện rõ vẻ mệt mỏi, như thể chỉ cần chạm nhẹ liền sẽ tan vỡ.
Môi khô khốc khẽ mấp máy,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngap-lut-thu-van/2804361/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.