Cậu hiểu rồi.
Eddie đã có thêm một nhận thức khác.
Câu chuyện không hề quan tâm đến những câu chuyện riêng tư cá nhân vụn vặt. Nó muốn những sự kiện chính, quan trọng phải là những lựa chọn dẫn đến kết thúc.
Trong giải đấu này, có một số lý do thuyết phục khiến Ketron phải tham gia và giành chiến thắng.
Đó là lý do tại sao khi Eddie đề nghị chỉ ngồi xem thay vì tham gia, cậu nghe thấy tiếng bánh răng nghiến ken két. Lúc đó, cậu đã coi đó là trí tưởng tượng của mình và lờ đi, nhưng đó là lúc câu chuyện đã cảnh báo cậu rồi.
Cảnh báo rằng cốt truyện không chính xác sẽ được sửa.
Cạch, cạch.
Giống như nhịp tim của con người, các bánh răng của câu chuyện ăn khớp và chuyển động mạnh mẽ. Là một nhân vật trong câu chuyện, trái tim cậu hẳn phải đập rộn ràng vì phấn khích.
“...”
Nhưng bằng cách nào đó, Eddie chỉ cảm thấy kinh hoàng khi nghe thấy âm thanh đó. Là một sinh vật thuộc về thế giới này, một sự tồn tại nhỏ bé, tầm thường... đó là nỗi sợ hãi trước một sức mạnh tuyệt đối mà cậu không thể không cảm nhận.
Điều gì sẽ xảy ra với cậu khi câu chuyện này kết thúc?
Nếu câu chuyện này kết thúc theo cái kết mà cậu đã thấy thì vai trò trợ giúp của cậu sẽ kết thúc.
Nghĩ đến số phận của một con chó săn đã hoàn thành mục đích, thật kỳ lạ nếu không cảm thấy sợ hãi.
Nhưng nỗi sợ hãi của Eddie nhanh chóng tan biến giữa những tiếng reo hò không ngớt.
“...Hô”
Eddie nắm chặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-ca-sau-khi-chuyen-sinh-toi-van-phai-kinh-doanh/2960584/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.