“Vì sao vậy?” Allen mỉm cười, trong mắt ánh lên vẻ hứng thú, “Chẳng lẽ, giữa cậu và cậu ta có quan hệ gì khác?”
Đinh Minh đang ngậm một ngụm rượu suýt nữa bị sặc, hắn nhìn Allen cười cười: “Nói năng cẩn thận chút.”
Allen cũng bật cười: “Thế thì sao nào, ngoài lý do đó ra, tôi chẳng nghĩ ra lý do nào khác cả.”
“Carlos à?” Allen quay sang nhìn Trì Kính.
“Là em trai mà tôi rất quý trọng.” Trì Kính khẽ nhấp một ngụm rượu, “Cậu với em ấy không cùng đường, đừng đem tâm tư của cậu đặt lên người em ấy.”
“Sao lại không cùng đường?”
“Người ta là người đứng đắn.”
“Còn tôi thì không à?”
Trì Kính liếc nhìn y một cái, nửa cười nửa không: “Cái này cậu tự hỏi bản thân đi.”
Allen bật cười khẽ khàng: “Cậu độc miệng thật đấy, Carlos.”
Trì Kính không bận tâm đến lời của y, chỉ cười nhạt: “Chẳng lẽ tôi nói sai? Hay là cậu vẫn chưa dám đối mặt với chính mình?”
“Chuyện đó tôi nhìn rõ từ lâu rồi.”
“Vậy thì không cần phải giải thích nhiều nữa, cậu hiểu ý tôi rồi đó.” Trì Kính nói rõ ràng, “Nếu cậu chỉ định tìm người để chơi bời, thì đừng có động đến em ấy. Đừng xem em ấy như con mồi.”
“Được thôi.” Allen nhún vai, “Tôi từ bỏ.”
Đã là người mà Trì Kính xem trọng, chắc chắn y sẽ không chủ động dây vào. Nhưng chỉ nghĩ đến gương mặt kia, quá hợp gu của y, vẫn thấy hơi tiếc một chút.
Đinh Minh và Allen vốn không quá thân, thấy Trì Kính đang nói chuyện với Allen, hắn cầm ly rượu ra phòng khách
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-cang-tot-hon-ki-kinh/2772128/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.