Chắc sau này phải bớt dỗ em lại thôi Sau hai ngày nghỉ ngơi tử tế, Dư Văn Gia lại quay về với guồng quay công việc bận rộn. Đi công tác một chuyến về lại càng thêm bận. Cả khoa đều quay cuồng với công việc, lịch mổ dày đặc, mấy ngày liền đều phải tăng, hầu như ngày nào cũng đến chín, mười giờ tối mới về đến nhà. Có hai hôm về muộn quá, về đến thì Trì Kính đã ngủ mất rồi. Dư Văn Gia không thiếu sức khỏe hay thể lực, nhưng trong tình trạng này, cậu cũng chẳng nghĩ đến chuyện thân mật với Trì Kính. Trì Kính vốn không có thói quen thức khuya, nếu không phải mỗi ngày đều cố đợi cậu về thì chắc đã ngủ đúng giờ từ lâu. Mỗi lần về nhà thấy Trì Kính mặt mày ngơ ngác, cậu chẳng nghĩ gì nhiều, chỉ mong anh được một giấc ngủ ngon. Chiều nay có hai ca phẫu thuật, buổi trưa Dư Văn Gia nhắn tin cho Trì Kính, báo tối nay sẽ về trễ. Không lâu sau khi nhận được tin nhắn của Dư Văn Gia, Trì Kính lại nhận được tin nhắn từ Đinh Minh, hẹn anh đi ăn tối. Đinh Minh: Tối nay rảnh không? Ra ngoài ăn đi. Trì Kính: Ăn gì? Đinh Minh: Tuỳ cậu. Tối tính cũng được. Bây giờ trên danh nghĩa Trì Kính là người đã có gia đình, có "người nhà", nên mỗi lần rủ anh đi ăn, Đinh Minh đều hỏi thêm một câu quen thuộc. Đinh Minh: Tối không ăn cùng với người nhà à? Trì Kính: Em ấy tăng ca. Đinh Minh: Vậy thì được rồi. Đinh Minh: Hôm nay tôi không lái xe, tan làm cậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-cang-tot-hon-ki-kinh/2772167/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.