Chương 11
Theo thống kê lúc nhàn rỗi của bố Thái Ny thì điện thoại bàn nhà Thái Ny trung bình mỗi ngày sẽ nhận một cuộc gọi. Dựa theo số lượng cuộc gọi này, ông ấy đã đăng ký gói cước rẻ nhất.
Theo giá trị trung bình hàng ngày, hôm nay điện thoại nhà đã đổ chuông rồi thì khả năng cao là không có cuộc gọi nào đến nữa.
Ai dè đâu đến tối điện thoại bàn trong nhà lại reo lên, Thái Ny tranh nhau nghe máy, miệng lẩm bẩm chắc là Minh Tịch gọi báo bình an đây mà. Vừa cầm ống nghe, còn chưa kịp thốt ra “Minh Tịch” thì đầu dây bên kia đã vang lên một giọng nam cực kỳ dễ nghe.
Lúc đối phương xưng tên và thân phận, Thái Ny suýt nữa lắp bắp.
“Là em... em thi trượt sao?”
Lương Kiến Thành không ngờ chuyện lại đi theo hướng này, anh đành nói: “Xin lỗi, cái này thì tôi thật sự không biết... Tôi gọi điện đến là muốn hỏi thăm một chuyện, cô có biết Minh Tịch ở đâu không?”
“Anh tìm cô ấy à?” Thái Ny cất cao giọng hỏi, “Có chuyện gì vậy?”
Lương Kiến Thành kiên nhẫn giải thích: “Chuyện là thế này, bố tôi muốn giới thiệu cho cô ấy một công việc.”
Đầu óc Thái Ny chậm tiêu, buột miệng nói: “Nhưng Minh Tịch tìm được việc rồi mà.”
Lương Kiến Thành: “Ồ. Vậy sao?”
Thái Ny: “Đúng vậy, rạng sáng hôm qua cô ấy đã xuất phát đi Hải Cảng rồi, tạm thời sẽ không về Nghi Thành nữa đâu.”
Lương Kiến Thành bất lực, cũng có chút tiếc nuối. Tối qua ở nhà hàng Kim Hâm anh đã muộn mất một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-mai-tuoi-sang-tuy-hau-chau/2723595/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.