Chương 12
Sau khi mọi chuyện cơ bản đã ổn thỏa, Minh Tịch mới gọi điện cho Thái Ny để báo bình an.
Thái Ny chưa từng đến thành phố Hải Cảng, cô ấy tò mò hỏi qua điện thoại rằng Hải Cảng trông như thế nào, Minh Tịch nghĩ ngợi rồi dùng một câu hình dung: “Chắc là giống như trên TV thôi.”
Người đi trên đường đều rất năng động, rất Tây và cũng thời thượng. Bên đường thì có nhiều nhà hàng có chữ cái tiếng Anh, xe cộ trên đường cũng đông như mắc cửi. Không giống như Nghi Thành chỉ có vài con phố náo nhiệt đông đúc, còn lại đều là những khu nhà xập xệ cũ nát và xám xịt.
Ở đây cũng có những ngôi nhà cũ nát và những con hẻm chật hẹp, nhưng đã được những tòa nhà hiện đại cao chót vót che khuất....
Giống như nhà trọ cô đang ở vậy, cô tìm thấy nó từ những tờ quảng cáo dán trên cột điện.
Thái Ny nghe cô nói vậy thì lập tức tràn đầy khát khao, Minh Tịch vội vàng cắt ngang sự khát khao này của cô ấy: “Nếu cậu thật sự muốn đến đây thì đợi tớ có chỗ ở ổn định rồi hẵng đến!”
Cô đã trải qua nỗ lo lắng của việc tha hương, không muốn Thái Ny cũng trải qua tình cảnh tương tự.
Trở về nhà trọ, Minh Tịch tạm thời ổn định lại tinh thần đang lơ lửng. Cô đã tìm được nhà trọ rẻ nhất trong vòng ba cây số, cũng là nơi cô đang sống hiện tại. Mỗi phòng là những gian đơn được ngăn cách bằng bốn tấm ván gỗ, chật hẹp và đơn sơ.
Bên trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-mai-tuoi-sang-tuy-hau-chau/2723596/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.