Lâm Trĩ Thủy nhìn chằm chằm anh suốt một lúc lâu.
Có lẽ vì mấy hôm nay luôn cố tránh mặt anh, trong lòng cứ thấp thỏm không yên. Giờ phút này, Lâm Trĩ Thủy quỳ ngồi không chút hình tượng trên sofa, vẻ mặt tuy bình thản nhưng trong lòng lại chẳng khác gì một chiếc hộp bị người ta nhét đầy những viên bi thủy tinh rồi lắc mạnh – vừa rối loạn, vừa hỗn độn.
Sau lưng Ninh Thương Vũ còn có Hề Yến cùng hai thư ký đi theo. Ai nấy đều mang theo quà cáp tới nhà họ Lâm, không chỉ chuẩn bị quà cho mẹ vợ tương lai – Thịnh Minh Anh – mà ngay cả những người đã chăm sóc cuộc sống hằng ngày của cô suốt bao năm như A Ương cũng đều có phần, không thiếu một ai.
Không khí trong phòng bất chợt trở nên im lặng đến ngột ngạt.
Chỉ có A Ương, với gương mặt đầy hiền hậu, ra hiệu nhắc cô phải giữ lễ phép với khách, còn ra dấu: “Thiện Thiện, con phải niềm nở mời nhị thiếu gia ngồi xuống uống chén trà nóng.”
Bình thường trong nhà vẫn dùng thủ ngữ để giao tiếp. Cũng vì người ngoài không hiểu nên chẳng cần giấu giếm điều gì.
Dù Lâm Trĩ Thủy có muốn ngồi im không lên tiếng cũng không thể. Ánh mắt cô khẽ động, trước tiên là lướt qua đống quà tặng tinh xảo trên bàn trà, rồi từ từ ngẩng đầu lên, ánh mắt chạm phải đôi mắt hổ phách trong vắt của Ninh Thương Vũ đang đón ánh sáng.
Anh vẫn im lặng nhìn cô.
Nhịp tim Lâm Trĩ Thủy vốn chưa kịp ổn định, giờ bị ánh nhìn ấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-ngay-nho-mong-kim-hoa/2793685/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.