Lâm Trĩ Thủy vẫn đang trong thư phòng, cùng Ninh Thương Vũ thử thắt cà vạt, so xem nên buộc ở độ dài nào thì vừa vặn.
Cùng lúc ấy, Tần Vãn Sách ngồi chuyên cơ đáp xuống biệt thự riêng ở Vịnh Thiển Thủy. Dưới vẻ ngoài điềm tĩnh, cơn giận trong anh ta vẫn đang cuộn trào dữ dội. Anh ta sải bước dài, lặng lẽ tiến vào phòng khách, trông thấy Tần Vãn Ngân đang ngồi trên ghế sofa, tay cầm bút chỉnh sửa từng tập tài liệu nghiên cứu, bên cạnh là bàn trà với một chai rượu vang đỏ đã mở nắp.
Nghe tiếng bước chân, Tần Vãn Ngâm ngẩng đầu, nhận ra người đến là anh ta, liền thoáng ngạc nhiên, rồi tiếp đó là vẻ khó hiểu: “Đang yên đang lành, tự dưng anh chạy sang đây làm gì vậy?”
“Có người bên tập đoàn Lâm thị tên là Thôi Đại Vân đã xảy ra chuyện rồi.” Tần Vãn Sách chậm rãi nhìn cô, ánh mắt bình thản nhưng câu hỏi lại trực diện: “Là em sai người làm đúng không?”
Tần Vãn Ngâm nhẹ nhàng ngồi thẳng dậy, gương mặt thanh tú không biểu lộ cảm xúc gì đặc biệt. Rõ ràng trong thời gian ở khu cảng làm nghiên cứu, cô ta vẫn theo dõi sát sao các tạp chí kinh tế và tin tức tài chính, nắm bắt thông tin không kém một ai.
Huống hồ trước đây cô ta từng nhiều lần đích thân đi tiếp cận Thôi Đại Vân, nay bị xem là nghi phạm hàng đầu, vậy mà lại bình thản đáp: “Em có lý do gì để phải phí công phí sức đi hại một kẻ nghiên cứu khoa học vừa tầm thường vừa không biết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-ngay-nho-mong-kim-hoa/2793699/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.