Ninh Thương Vũ có bệnh sạch sẽ cho nên việc *****ên anh làm sau khi lên lầu chính là đi tắm. Vừa bước vào cửa, anh chậm rãi cởi bỏ áo vest, tháo thắt lưng ra rồi từ dưới lên trên, từng chiếc cúc áo sơ mi được mở ra. Đợi đến khi cởi xong lớp áo trên người, ánh nắng chói chang ngoài khung cửa sổ sát đất phủ lên phần lưng rắn rỏi, rõ ràng ấy, theo từng động tác mà ánh lên một dòng năng lượng sống dồi dào, mạnh mẽ…
Giây tiếp theo, anh nhướng mày liếc về phía Lâm Trĩ Thuỷ đang đứng im bên cánh cửa: “Lại đây, cởi giúp anh.”
Lâm Trĩ Thuỷ giật mình như vừa bừng tỉnh, rõ ràng là vừa bị dung mạo anh mê hoặc một hồi lâu. Ngay sau đó, khi tai nghe đến hai chữ “cởi giúp”, ánh mắt cô liền vô thức dừng lại ở phần yết hầu nổi bật nơi cổ anh.
Chiếc cà vạt ấy vẫn còn, đã trói buộc Ninh Thương Vũ suốt hơn hai mươi tư tiếng đồng hồ.
Lúc này, Lâm Trĩ Thuỷ ngơ ngác như vừa bắt được một con sư tử giữa lúc hoảng hốt. Đợi đến khi ngoan ngoãn bước tới gần, đầu ngón tay cô cũng vòng lấy dải vải mỏng đang buông lơi kia. Thế nhưng cô lại chưa vội tháo ra, mà dùng phần đuôi cà vạt, nhẹ nhàng như một cây bút lông, chậm rãi phác họa những đường nét rắn chắc nơi ngực anh.
“Muốn tắm cùng không?” Ninh Thương Vũ đứng đó với vóc dáng cao lớn, làn da ***** sáng bóng. Chỉ hơi nghiêng người xuống một chút, ánh nắng chiếu trên người anh dường như len lỏi theo không khí,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-ngay-nho-mong-kim-hoa/2793703/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.