Nụ hôn vừa dứt, Tống Tri Hòa cảm thấy có gì đó không ổn, vừa quay người lại thì thấy Tống Nghĩa Viễn đang đứng ở cửa, nhìn cô và Mạnh Dục Châu.
Ánh mắt ông tràn đầy vẻ không thể tin nổi.
Giây phút này, không khí như ngưng đọng, thời gian tựa như bị nhốt trong một chiếc lồng kính, tĩnh lặng đến lạ thường.
Đầu óc Tống Nghĩa Viễn trống rỗng, rất lâu sau vẫn không thể tin vào cảnh tượng trước mắt.
Tống Tri Hòa lên tiếng trước, đứng chắn trước mặt Mạnh Dục Châu, phá vỡ sự im lặng lúc này: “Ba, chuyện con định nói với ba lúc trước, chính là con và Mạnh Dục Châu đang quen nhau.”
Mạnh Dục Châu nhìn bóng dáng nhỏ bé của cô che chắn trước mặt mình, tạo thành một tư thế bảo vệ, chỉ cảm thấy toàn thân ấm áp lạ thường, khóe miệng bất giác cong lên.
Cô nắm lấy tay Mạnh Dục Châu, như để chứng minh mối quan hệ này với Tống Nghĩa Viễn.
Có điều, cú sốc lúc này không còn mãnh liệt như khi vừa nhìn thấy cảnh tượng ban nãy. Tống Nghĩa Viễn dừng lại một lát, cuối cùng mới lên tiếng: “Cậu theo tôi vào thư phòng một chuyến.”
Lời này là ông nói với Mạnh Dục Châu. Giây phút này, tim Tống Tri Hòa thắt lại.
Mạnh Dục Châu cảm nhận được những ngón tay đang nắm lấy mình siết chặt hơn, anh nhẹ giọng an ủi cô: “Không sao đâu.”
Anh sớm đã chuẩn bị sẵn sàng, không ngờ Tống Tri Hòa lại nhanh chóng thừa nhận mối quan hệ của họ với Tống Nghĩa Viễn như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-xuan-am-ap-kim-tri-cuu/2793429/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.