Lúc về đến nhà, trời đã tối đen như mực.
Trên đường gần như không thấy bóng người đi lại, lúc Tống Tri Hòa nói chuyện có thể cảm nhận được không khí lạnh buốt hít vào phổi.
Vào trong nhà, cô cầm quần áo vào phòng tắm, định bụng sẽ ngâm mình thư giãn một trận.
Điều kiện ở ký túc xá tuy không tệ, có phòng vệ sinh riêng, nhưng chỉ có thể tắm vòi sen. Vào những ngày trời lạnh không có máy sưởi mà phải tắm thì đúng là một cực hình.
Đánh răng xong, bồn tắm đã đầy nước ấm, cô ném viên bom tắm vào, thoáng chốc, cả phòng tắm ngập tràn hương hoa hồng ngọt ngào.
Cô ném quần áo vào giỏ đồ bẩn rồi ngồi xuống.
Bọt xà phòng dày đặc và bông xốp, như những đám mây trắng.
Tống Tri Hòa ngâm mình chừng hai mươi phút mới đứng dậy, mở vòi sen xả bọt.
Cửa phòng tắm đúng lúc này bị đẩy ra.
Mạnh Dục Châu bước vào, nước bắn tung tóe, áo sơ mi của anh lập tức bị ướt.
Tống Tri Hòa giật mình, vội vàng che ngực lại, hỏi anh: “Anh vào làm gì?”
Mạnh Dục Châu nhìn chiếc cổ trắng ngần của cô, mắt ánh lên ý cười, cởi chiếc áo sơ mi đã ướt đẫm trên người ra, cúi xuống hôn: “Tắm cùng em.”
Đây đâu phải là tắm rửa gì, rõ ràng là muốn động tay động chân mà.
Tống Tri Hòa từ chối anh: “Không được, em sẽ không còn sức để tắm đâu.”
Lông mi Mạnh Dục Châu bị nước làm ướt nhẹp, ánh mắt có vẻ ươn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-xuan-am-ap-kim-tri-cuu/2793438/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.