Cuộc sống huấn luyện quân sự của Vưu Tư Gia khá vui vẻ.
Cô tràn đầy năng lượng, không thấy mệt mỏi khi tập luyện, đứng cả ngày, tối đến còn kéo Dư Miêu Vũ ra sân vận động cùng đi dạo.
Hai người ngồi trên bãi cỏ, ngắm màn đêm buông xuống. Nơi rìa trời vẫn còn sót lại chút ánh tà dương vàng nhạt, sinh viên khoa khác đang hát, không ít người bật đèn pin điện thoại, vẫy lên thành những điểm sáng lấp lánh.
Vưu Tư Gia đứng dậy, quay video chia sẻ cho Dương Huyên.
Gửi xong không nhận được phản hồi ngay, quay đầu thấy Dư Miêu Vũ cũng đang quay video, góc quay và độ nét đều tốt hơn cô.
Thế là cô ghé lại gần: “Cậu gửi cho mình một bản được không?”
“Không vấn đề gì.” Nói xong, Dư Miêu Vũ gửi video gốc cho Vưu Tư Gia, thấy cô nhanh chóng chuyển tiếp đến một hộp thoại có ghi chú là biểu tượng cây nhỏ.
Dư Miêu Vũ tò mò: “Gửi cho bạn trai à? Là người đưa cậu đến trường lần trước phải không?”
Câu hỏi này khiến Vưu Tư Gia bối rối, cô suy nghĩ một chút, gật đầu rồi lại lắc đầu: “Không phải bạn trai.”
“Anh ấy đẹp trai lắm.” Dư Miêu Vũ hơi thất vọng, “Vậy anh ấy là anh trai cậu à? Bạn trai cậu có đẹp trai như anh ấy không?”
Vưu Tư Gia nhìn cô ấy: “Mình chưa từng yêu đương.”
Đối phương ngạc nhiên: “Vậy mỗi tối cậu gọi điện cho ai? Là anh ấy phải không?”
Vưu Tư Gia gật đầu.
“Vậy giọng điệu hai người nói chuyện ngọt ngào quá.” Dư Miêu Vũ lộ vẻ ý nhị, “Mình và
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-xuan-xao-dong-tu-xuan-ky/1503756/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.