Phía sau Vưu Tư Gia là đệm ghế sofa, eo bị giữ chặt, phía trước là một người đàn ông nóng hổi, người vừa véo má cô xong. Tiếp đó anh dùng hõm bàn tay giữ lấy cằm cô, nhìn sang trái phải, như thể đang nghiêm túc quan sát điều gì.
Cô bị đè đến hơi khó thở, để hít thở không khí trong lành, Vưu Tư Gia vùng vẫy mấy cái, bám lấy ghế cố gắng hết sức, dùng một cánh tay ôm chặt cổ anh.
Dương Huyên cuối cùng cũng ngồi dậy, nhưng cánh tay không buông lỏng. Vưu Tư Gia ngồi trong lòng đối phương, nhưng cuối cùng cô cũng có thể thở được, vội trả lời: “Là em là em.”
Dương Huyên cúi đầu, lại gần thêm chút nữa: “Vậy tại sao lại không giống hồi bé?”
Vưu Tư Gia chớp mắt, thấy vẻ mặt anh nghiêm túc, như thật sự quan tâm đến câu hỏi này. Vì vậy cô cũng nghĩ nghiêm túc một lúc, tự tin đưa ra câu trả lời: “Vì em đã trở nên xinh đẹp hơn.”
Dương Huyên sững người rồi bật cười, là tiếng cười khe khẽ, vùi vào cổ cô.
Hơi thở nóng phả đến, vừa tê vừa ngứa.
Cô vừa tắm xong, đuôi tóc vẫn còn ướt, nhưng vì dính sát vào anh, cảm thấy lưng cũng sắp đổ mồ hôi.
Dương Huyên say rượu hoàn toàn khác với ngày thường. Vưu Tư Gia ôm lấy anh, trong lòng như bị chiếc lông vũ cù, cô hơi thỏa mãn lại hơi không thỏa mãn, đành giả vờ nghiêm túc: “Anh cười gì vậy? Anh thấy em không đẹp sao?”
Anh nhìn cô rất nghiêm túc, nói đẹp.
Rượu làm cho đôi mắt đen của Dương Huyên biến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-xuan-xao-dong-tu-xuan-ky/1503765/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.