Chưa kịp bước vào cửa, con chó vàng trong sân đã nhảy ra trước, vẫy đuôi quấn quýt quanh ống quần của Dương Huyên. Cậu dùng mép giày cọ cọ đầu nó, nó liền đặt hai chân trước lên mặt giày cậu, thè lưỡi “hổn hển” bày tỏ tình cảm thân thiết. Dương Huyên lập tức quay đầu nhìn Vưu Tư Gia một cái.
Đôi mắt đen láy của Vưu Tư Gia đảo một vòng, cô bé ôm chặt lại củ cải sắp rơi xuống.
Trong nhà Dương Huyên không có ai, cô bé bước theo sau cậu, như một cái đuôi nhỏ, cậu rẽ hướng nào, cô bé liền đi theo hướng đó.
Đi vào sân dài hẹp, đi qua nhà bếp, phía trước nhà bếp sát một con đường nhỏ, đi qua con đường là một cánh cửa được ghép từ đinh thép và ván gỗ cũ, ngăn cách giữa sân trước và sân sau.
Cửa gỗ mở ra, mấy con gà mái nuôi ở sân sau vừa kêu “cục cục” vừa vỗ cánh định bay ra ngoài. Dương Huyên vẫy tay dọa chúng lùi lại, rồi vươn tay vớ lấy mấy quả trứng trắng muốt từ trong chuồng gà bên cạnh.
Vưu Tư Gia đứng sau cậu nhìn trái ngó phải, cảm thấy không có gì thú vị —
Ngoài đàn gà kêu cục cục ầm ĩ ra thì chỉ còn chuồng cừu trống không, mùi phân cừu thì lại rất nồng nặc, còn lẫn với mùi đất và mùi của các gia súc gia cầm khác.
Quay lại sân trước, Dương Huyên liền đỡ lấy củ cải trong tay cô, cùng với trứng gà đặt vào giỏ đan bằng vải bông trên bếp lò.
Vưu Tư Gia đột nhiên thấy nhẹ cả người, cô giũ giũ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-xuan-xao-dong-tu-xuan-ky/1503834/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.