Lúc rời khỏi lớp, tâm trạng của Giang Diệc Nhiên vẫn còn đang rất bực bội.
Cậu vốn dĩ cũng chẳng mấy khi để tâm đ ến thầy cô hay bạn bè, cảm thấy ngồi lì trong lớp chỉ khiến bản thân thêm ngột ngạt, đầu óc cũng như muốn bốc hỏa, chỉ mong ra ngoài hít thở chút không khí.
Thế nhưng, vừa bước ra khỏi tòa nhà Giang Diệc Nhiêny, gió lạnh mùa đông thổi ào qua, cậu như được dội một gáo nước lạnh, tỉnh táo hẳn lại.
Cậu thiếu niên đứng bên ngoài rút ra một điếu thuốc, hút một hơi cho khuây khỏa. Tâm trạng cũng đỡ nóng nảy hơn một chút. Bởi vậy, khi lớp trưởng dẫn cô chủ nhiệm đến tìm, Giang Diệc Nhiên chỉ yên lặng đứng nguyên một chỗ.
Cô chủ nhiệm của lớp là một giáo viên trẻ, cũng không thuộc kiểu người cứng nhắc.
Có lẽ cô đã được lớp trưởng kể sơ qua chuyện cậu tỏ tình rồi bị từ chối, hiểu được phần nào tình hình. Hơn nữa, bản thân Giang Diệc Nhiên vốn là học sinh kiểu “nóng như củ khoai”, giờ sắp xuất ngoại đến nơi, cô cũng chẳng muốn dây vào rắc rối. Thế là chỉ gọi cậu vào văn phòng, qua loa nói vài câu rồi nhanh chóng để cậu quay về lớp.
Tính ra cũng đã hơn hai mươi phút trôi qua.
Giang Diệc Nhiên lúc này đã bình tĩnh lại phần lớn. Thực ra chuyện bị Trần Lăng Huyên từ chối, đối với cậu cũng chẳng phải chuyện gì to tát, cùng lắm là mất mặt một chút thôi. Điều khiến cậu giận dữ hơn cả là việc có người lén lút lan truyền chuyện giữa cậu và Lăng Huyên, còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-yeu-tham-ket-thuc-bon-la-bac/2803968/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.