Giang Diệc Nhiên về đến nhà, nhưng cả người như mất hồn. Trong đầu cậu vẫn văng vẳng lời của lớp trưởng và Dương Thư Tuyết.
Thì ra Phương Hạm bị bệnh tim.
Trong ấn tượng của cậu, Phương Hạm là kiểu con gái rất yên tĩnh, ngoan ngoãn như một con cừu nhỏ, tính cách dịu dàng, trông cứ như mẫu học sinh ngoan hiền mà phụ huynh rất thích.
Trước giờ cậu chỉ biết sức khỏe cô không tốt, hay nghỉ học. Nhưng mỗi lần cô đến lớp, khi ở bên nhau lại cảm thấy chẳng khác gì người bình thường.
Ngoài việc thường xin nghỉ phép, không tham gia thể dục hay kiểm tra thể lực, thì cũng chẳng có ưu đãi gì đặc biệt.
Cô luôn lịch sự dịu dàng với bạn học, khi học thì còn nghiêm túc hơn ai hết.
Giang Diệc Nhiên chưa từng nghĩ đến chuyện cô ấy mắc bệnh tim, lại còn là bệnh bẩm sinh.
Tuy cậu không hiểu nhiều về mấy loại bệnh này, nhưng cũng biết bệnh tim là kiểu bệnh rất nguy hiểm, bình thường nhìn thì không sao, nhưng một khi phát bệnh thì cực kỳ nghiêm trọng, thậm chí chưa tới hai mươi phút là có thể lấy đi mạng người.
Thiếu niên về nhà mà không làm được gì cả. Không muốn chơi game, cũng chẳng muốn trả lời tin nhắn. Ngay cả khi Kiều Tuyết gọi điện, cậu cũng chỉ ứng phó vài câu rồi cúp máy.
Đêm khuya tĩnh lặng, căn hộ rộng lớn yên ắng đến mức nghe thấy tiếng kim rơi.
Giang Diệc Nhiên như một hồn ma lang thang, cả tối không ăn gì.
Cậu vào bếp mở tủ lạnh, nhưng từ ngày không có người giúp việc, bên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-yeu-tham-ket-thuc-bon-la-bac/2803974/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.