Giang Diệc Nhiên đột nhiên hành động như vậy khiến Phương Hạm có chút không kịp thích ứng.
Cô chưa từng thân mật đến mức này với con trai bao giờ, chỉ cảm thấy cả sống lưng đều tê rần.
Bị anh hôn một cái, phần da cổ bên phải giống như vẫn còn giữ nguyên cảm giác khi bị hôn lúc ấy, ấm nóng, ẩm ướt, như vẫn vương hơi thở và nhiệt độ từ môi anh.
Chưa kịp phản ứng lại thì anh lại cúi xuống hôn thêm một cái lên má cô.
Tim Phương Hạm lại bắt đầu đập loạn.
“Em… em về trước đây.”
Cô vừa nóng vừa choáng, nói năng lộn xộn, rất muốn tìm chỗ yên tĩnh để bình tĩnh lại.
“Ừm.”
Giọng người đối diện trầm thấp từ lồ ng ngực vọng ra, mang theo từ tính dịu nhẹ: “Được.”
Phương Hạm rối rắm đến mức không biết nên nói gì, cứ như bị kéo vào làm một việc mà mình không hề giỏi.
“Anh cũng mau về đi, hôm nay mới ăn có một miếng bánh mì, dạ dày sẽ không chịu nổi đâu,” cô dặn.
“Ừ, nghe lời em.”
Anh vừa trả lời vừa nhìn cô không rời mắt. Đọc Full Tại Truyenfull.vision
Giang Diệc Nhiên mỉm cười nhẹ, giọng nói như mang chút mật ngọt: “Em đã nhắc mấy lần rồi đấy.”
Phương Hạm đỏ mặt, khẽ gật đầu, rồi xoay người đi về phía khu có đèn.
Giang Diệc Nhiên vẫn luôn đi sau lưng cô, cho đến tận cửa ký túc xá mới dừng lại.
Dù phần lớn khuôn viên trường rất tối, nhưng khu vực cửa ký túc lại sáng trưng.
Trước khi vào, Phương Hạm quay đầu lại nhìn Giang Diệc Nhiên một cái.
Anh đứng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-yeu-tham-ket-thuc-bon-la-bac/2803988/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.