Phương Hạm không biết mình đã ngủ được mấy phút, mãi đến khi có người nhẹ nhàng chạm vào cánh tay thì cô mới tỉnh lại.
“Đến lượt bọn mình rồi.” Giang Diệc Nhiên nói.
“À, được rồi.” Phương Hạm lắc đầu, cố tỉnh táo lại.
Hai người đi làm thủ tục, nhận giấy chứng nhận kết hôn.
Có lẽ vì vừa nãy ngủ quá sâu, lúc làm thủ tục Phương Hạm vẫn còn mơ mơ màng màng, đầu óc cứ như sương mù. Nhân viên bảo làm gì thì cô làm cái đó, hoàn toàn không phản ứng kịp.
Toàn bộ quá trình còn nhanh hơn cô tưởng rất nhiều.
Cô vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo thì quyển sổ nhỏ màu đỏ đã nằm gọn trong tay. Mở ra là ảnh hai người, ngày tháng năm và dấu mộc của cơ quan dân chính.
Phương Hạm đi theo sau Giang Diệc Nhiên, vừa ra khỏi trụ sở vừa cúi đầu nhìn cuốn sổ đỏ trong tay, cảm giác như không thể tin nổi.
Cho đến khi hai người ra đến bên ngoài, cô mới chợt nhận ra Giang Diệc Nhiên không biết đã tháo khẩu trang từ lúc nào.
“Ơ? Khẩu trang của anh đâu rồi?” Cô hỏi.
“Khó thở quá, anh tháo ra rồi.” Anh đáp.
Phương Hạm ngẩn người một lúc, không biết nên nói gì. Nhưng mà Giang Diệc Nhiên đã tháo rồi, mà trong túi cô cũng chẳng còn cái nào dự phòng, nên đành thôi.
Chắc là sẽ không bị chụp ảnh đâu ha? Đọc Full Tại Truyenfull.vision
Cô đảo mắt nhìn quanh, ngoài mấy người cũng đến làm thủ tục kết hôn hoặc ly hôn thì không thấy ai đặc biệt khả nghi.
Giờ đã gần mười giờ sáng, ánh nắng rực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-yeu-tham-ket-thuc-bon-la-bac/2804008/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.