“Không tệ, phải tháng sau mới kết hôn đúng không?” Bố của Quan Huống hỏi.
“Vâng ạ.” Phương Hạm gật đầu xác nhận.
Giang Diệc Nhiên cũng lễ phép gật đầu chào ba mẹ Quan Huống.
Cứ thế, không biết đã chờ bao lâu. Phương Hạm không nhớ rõ thời gian, chỉ cảm thấy chờ đợi thật gian nan và dài đằng đẵng. Cho đến khi cánh cửa phòng sinh cuối cùng cũng mở ra, tiếng khóc oe oe của em bé vang lên từ bên trong.
Sinh rồi!
Vừa nghe thấy tiếng khóc ấy, trái tim của tất cả mọi người như được thả lỏng hoàn toàn.
Cửa mở, bác sĩ liền bước ra đầu tiên. Phương Hạm sốt ruột đến mức muốn lao vào trong ngay, nhưng bị bác sĩ chặn lại ở cửa, cô phải nhón chân lên mới nhìn thấy một góc giường bên trong.
“Yên tâm đi, mẹ tròn con vuông cả. Nhưng sản phụ hiện giờ cần được nghỉ ngơi, tốt nhất để cô ấy có không gian yên tĩnh một chút.” Y tá nói.
“Ôi ôi, được rồi.” Tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm.
Y tá lau rửa sơ cho bé xong rồi đặt bé nằm cạnh mẹ để theo dõi thêm.
Đợi bác sĩ và y tá dọn dẹp trong phòng xong, người nhà mới được phép vào thăm.
Phương Hạm thật ra chẳng quá quan tâm đ ến đứa trẻ, vừa vào là tìm chị mình ngay.
Phương Vi lúc này vẫn đang truyền nước biển, sắc mặt trắng bệch, nhưng may là mọi chuyện đều ổn, không có gì nguy hiểm, ý thức vẫn tỉnh táo.
Phương Hạm tìm một cái ghế ngồi bên giường, thấy chị mình yếu ớt như thế, mắt cô bất giác cay xè.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngay-yeu-tham-ket-thuc-bon-la-bac/2804022/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.