Chiếc điều hòa màu trắng treo trên tường vẫn chạy, thổi gió lạnh vù vù.
Trong không khí mát mẻ vẫn còn thoang thoảng mùi hương mập mờ.
Có một chiếc chăn trắng dày phồng lên trên tấm ga trải giường màu trắng. Lục Vân Đàn tr@n truồng dưới chăn như một con công bị nhổ lông, nghe tiếng nước bắn tung tóe không ngừng từ phòng tắm với khuôn mặt đỏ bừng.
Càng nghe càng không có mặt mũi gặp người khác.
Quả thực là đáng xấu hổ...
Tâm trí của cô hỗn loạn thành một nồi cháo, giống như một chiếc máy chiếu phim mất kiểm soát mà chiếu lại những gì vừa xảy ra một cách lộn xộn.
Trống rỗng, lắc lư.
Lắc lư, trống rỗng.
Giống như đã làm, nhưng lại không hoàn toàn.
Nói cách khác, đã làm mọi thứ trừ bước cuối cùng.
Không khí trong chăn đột nhiên hơi ngột ngạt, Lục Vân Đàn hơi váng đầu nên vén chăn ra một khe hở, không khí lạnh như băng lập tức xâm chiếm chiếc chăn ấm áp, xâm chiếm cơ thể đẫm mồ hôi của cô.
Lục Vân Đàn không khỏi rùng mình.
Sau đó cô thò đầu ra khỏi giường, ngước cổ liếc nhìn thùng rác bên cạnh giường.
Có những cục giấy vệ sinh màu trắng.
Ngại ngại ngại ngại quá đi!
Hình ảnh cấm kỵ lại hiện lên trong đầu, cô vội rút đầu trở lại giường tựa như một con rùa đen rụt cổ.
Tiếng nước chảy trong phòng tắm đột ngột dừng lại.
Hai hoặc ba phút sau thì cửa phòng tắm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghe-noi-noi-phuong-xa-co-nguoi/1134201/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.