Mẹ ruột của con bé đón nó từ tay người cha.
Người đàn ông sắp trở thành bố dượng của đứa nhỏ lướt qua Thẩm Thố, mùi nước hoa trên cơ thể gã nồng nặc tới mức làm người khác buồn nôn.
Một nhãn hiệu nước ngoài không mấy ai biết tới, cũng rất khó mua được trong nước, mùi hương thanh mát, nhẹ nhàng không hề phô trương, đủ thấy gã đàn ông xịt mùi này đã dốc cả lọ lên cơ thể mình.
Thẩm Thố nhíu mày, đây chính là mùi nước hoa hắn hay dùng.
“Cuối tuần này gia đình tôi sẽ ra ngoại ô xem nhà.” Tần Tảo nói với Thẩm Thố bằng giọng điệu cực kỳ khoe mẽ.
Cô muốn chứng tỏ với chồng cũ của mình rằng dù không có hắn, cuộc đời của cô vẫn rất thoải mái, luôn là vậy.
Đứa bé con đang thầm thì nói chuyện với ba nó bỗng nhiên trở nên im lặng lạ thường.
Tần Tảo vươn tay ra với con bé, đứa nhóc vẫn còn ghim “cái tát” lúc trước có vẻ rất hục hặc không bằng lòng, nhưng rồi vẫn đành gật đầu dưới ánh nhìn cổ vũ của ba nó.
Chưa đi được mấy bước, Thẩm Thố nhìn thấy Tống Văn Kiệt đón lấy tay con gái mình từ tay vợ cũ.
Gã quay đầu lại cười với hắn, xương mũi cao quá mức dường như cũng méo theo nụ cười của người nọ.
Còn Tần Nhĩ Phi đã bị dắt đi xa lại vẫn liên tục quay đầu lại, đôi mắt to chớp chớp ngây ngốc nhìn hắn.
Người đàn ông đứng lặng người tại chỗ cho đến khi bóng lưng nhỏ bé của con gái mình khuất dạng.
Tần Nhĩ Phi đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghe-thuat-cua-don-juan/4231/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.