Cùng lúc đó.
Mãnh Hổ hóa thành bóng mờ, nhập vào cơ thể người này.
Người này giơ tay lên, tiếp nhận mặt nạ, đeo lên.
"Thỏ Tử..."
Hắn ta liếc nhìn Liễu Bình, cười giải thích: "Chân thân của ta giấu trong bộ bài
để lĩnh ngộ chân lý lực lượng, còn thứ ở ngoài kề vai chiến đấu với ngươi đó
chính là hình bóng linh hồn của ta, cũng coi như là một loại phân thân của ta."
"Hiện tại đánh như thế nào?" Liễu Bình hỏi.
Khi bọn họ nói chuyện, xương khô trong toàn bộ thế giới đều biến thành màu
máu, mà những máu thịt bị phong ấn kia đang dần dần dung hợp, toàn bộ đều
được bao trùm lên bức tượng đầu tiên.
Máu thịt của bức tượng đầu tiên dần dần bong ra từng mảng.
Rất nhanh, nó chỉ còn lại xương khô xám trắng, thế nhưng khí thế của nó lại
đang tăng cường.
Mãnh Hổ nhìn về phía xương khô, trong ánh mắt ẩn chứa sự tán thưởng.
"Hỗn hợp máu thịt quái vật cấm kỵ của mười hai loại văn minh khác biệt, tạo
thành một con quái vật có thể sánh ngang với kẻ ngủ say mạnh mẽ..."
"Đáng giá ta ra tay."
Hắn ta biến mất tại chỗ, xuất hiện tại trước mặt con quái vật kia, dùng toàn lực
đấm ra một quyền.
Quái vật kia có lực phản xạ quá nhanh.
Khi nắm đấm sắp tới cơ thể nó, ánh sáng toàn thân quái vật bỗng bùng nổ, hóa
thành một bức tường, ngăn cản nắm đấm của Mãnh Hổ.
"Ngươi cho rằng có thể ngăn cản ta?" Mãnh Hổ cười lạnh.
Ngay sau đó...
Dung nham vô tận xuyên qua bức tường ánh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/1586084/chuong-501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.