Ván cờ đã bày sẵn. Trần Trúc dùng chính mình làm mồi nhử, dễ dàng dụ người đàn ông vào tròng.
Trần Trúc mạnh mẽ hôn lên môi người đàn ông, dễ dàng đánh tan chút lý trí mà Từ Lan Đình vẫn luôn tự hào.
Cậu thậm chí có thể cảm nhận được Từ Lan Đình khẽ run rẩy. Trong lúc người đàn ông đang mê đắm, Trần Trúc hé mắt, nhìn hắn chìm trong nụ hôn nồng nhiệt.
Trần Trúc nghĩ, trước đây có phải mình cũng như vậy không? Dễ dàng rơi vào sức hút của người đàn ông này, bị hắn coi như một món đồ chơi tùy ý đùa bỡn.
Còn bây giờ, vai trò như đã đảo ngược, Trần Trúc là người quan sát tỉnh táo, còn Từ Lan Đình lại khó lòng tự kiềm chế mà rơi vào cái bẫy này.
Nhưng Trần Trúc không phải loại cặn bã thích đùa bỡn tình cảm như Từ Lan Đình. Cậu nhìn chằm chằm vào hàng mi đang khẽ run của hắn một lúc, rồi lại từ từ nhắm mắt.
Trần Trúc được người đàn ông ôm vào lòng, chóp mũi ngửi thấy hơi thở lạnh lẽo quen thuộc. Nụ hôn càng thêm sâu, nhưng lòng cậu lại phẳng lặng như mặt nước.
Sau khi nụ hôn kết thúc, đáy mắt Từ Lan Đình dâng lên những gợn sóng ngầm. Trần Trúc đương nhiên hiểu ý hắn, nhưng cậu không có ý định tiến thêm bước nữa.
"Tối nay ở lại đây." Từ Lan Đình quyến luyến v**t v* tấm lưng Trần Trúc, "Yên tâm, anh đã chuẩn bị phòng riêng cho em rồi."
Trần Trúc khẽ lùi lại một chút, nhỏ giọng đáp: "Ừm." Cậu nghiêng đầu tránh nụ hôn của Từ Lan Đình,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghe-thuat-lam-lop-xe-du-phong/2860062/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.