"Chúng ta có thể bắt đầu từ Dublin trước, đi dọc theo bờ biển đến Đảo Ngọc Lục Bảo," Trên bàn ăn, Từ Lan Đình vừa lật xem báo tài chính ngày hôm đó, vừa thản nhiên gợi chuyện du lịch, "Thời gian xuất phát thì tùy em chọn."
Trần Trúc im lặng chờ đợi đuôi cáo của Từ Lan Đình lộ ra, quả nhiên hắn tiếp tục nhắc đến visa.
"Chuyện mua vé máy bay cứ giao cho trợ lý làm là được." Từ Lan Đình lật một trang báo, "Em chỉ cần đưa giấy tờ tùy thân cho cậu ấy."
"Đưa cho cậu ấy, hay là đưa cho anh?" Trần Trúc mạnh tay đặt ly xuống, trên bàn ăn vang lên một tiếng "cạch". "Từ Lan Đình, tôi đã nói chúng ta bắt đầu lại rồi, sao anh cứ phải toán tính khắp nơi như vậy?"
Lấy danh nghĩa du lịch để đòi giấy tờ và visa, như vậy là có thể từng bước nắm chặt Trần Trúc trong lòng bàn tay.
Từ Lan Đình dùng danh nghĩa tình yêu để từng bước ép sát, Trần Trúc sao có thể cam tâm tự nhốt mình vào lồng?
Trần Trúc: "Từ Lan Đình, chúng ta đã nói sẽ bắt đầu lại, mà đây là thái độ bắt đầu lại của anh sao?"
"Cũng không phải không trả lại cho em mà," Từ Lan Đình nhẹ nhàng lướt qua cơn giận của Trần Trúc, "Trần Trúc, em để ý như vậy làm gì?"
Trần Trúc sẽ không kích động Từ Lan Đình vào lúc này, dù lửa giận đã bùng lên trong lòng. "Những hồi ức ở Ireland lần trước, anh thấy rất tốt đẹp sao?"
Trần Trúc lạnh lùng nói: "Đi thêm lần nữa thì có ý nghĩa gì.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghe-thuat-lam-lop-xe-du-phong/2860064/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.