"Chú trông cũng trẻ đấy, nhưng chắc lớn hơn anh tôi nhiều nhỉ?"
"Sao, cậu hứng thú với tôi à?" Người đàn ông chậm rãi vặn nắp bút lại, rồi đưa giấy biên nhận đến trước mặt Trần Trúc.
Hắn liếc người bên cạnh Trần Trúc, cười: "Tôi nghĩ, một người đã có bạn trai thì tốt nhất đừng tỏ ra quá hứng thú với người đàn ông khác."
Phải thừa nhận rằng, về khoản ăn nói, Diệp Hi vẫn chưa phải là đối thủ của Từ Lan Đình.
Nhưng Diệp Hi lại có thừa sự tự tin, cậu ta nhún vai tỏ vẻ không quan tâm: "Cũng đúng, dù sao thì tôi cũng có bạn trai rồi."
Cậu ta cố tình nhấn nhá ba chữ "bạn trai rồi", còn Từ Lan Đình, sau một thoáng sững sờ cũng nhanh chóng lấy lại vẻ bình tĩnh thường ngày.
Từ Lan Đình lịch sự đặt danh thiếp lên bàn: "Đương nhiên, lần đầu gặp mặt tôi cũng nên tự giới thiệu. Nhưng thấy thời gian của hai người có vẻ quý báu, tôi không làm phiền thêm nữa."
"Nhưng, nếu cậu thực sự muốn tìm hiểu về tôi thì nên đọc thêm báo chí tài chính hoặc để ý tin tức trong nước -" Hắn đứng dậy, nở một nụ cười đúng mực với Diệp Hi, che giấu hoàn hảo mọi cảm xúc khiến người ta không thể dò xét, "Enjoy your date."
Mãi đến khi người đàn ông đứng dậy rời đi, Trần Trúc mới lên tiếng. Cậu vừa buồn cười vừa bất lực xoa mái tóc vàng của Diệp Hi: "Là lỗi của anh, không nên gọi hắn đến đây."
Diệp Hi lắc đầu, hơi chột dạ nhìn Trần Trúc: "Anh ơi, anh có thấy em xấu tính lắm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghe-thuat-lam-lop-xe-du-phong/2860075/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.