Không phải… trùng hợp đến vậy chứ?
Trái tim ông chủ Hứa bắt đầu run lên.
Làm ơn đừng trùng hợp như thế mà, nếu không thì ông ấy nịnh nọt sai người cả buổi trời rồi.
vietwriter.vn
“Chú Từ à, chú sao thế, chỉ là hàng giả thôi mà!” , Cổ Ngọc Phong không hiểu sao ông chủ Hứa lại lật mặt nhanh như thế.
Nhưng ông chủ Hứa đang muốn xác nhận ngay nên không muốn dông dài với Cổ Ngọc Phong, bèn quát lớn, “Bảo cậu lấy thì lấy, nói nhiều như vậy làm gì!”
“Vâng, vâng, cháu lấy ngay!”
Thấy ông chủ Hứa nổi giận, Cổ Ngọc Phong cũng không dám trái lời, vội vã bảo Lý Tình mang bức thư pháp của Tôn Hàn qua.
vietwriter.vn
Lý Tình cũng chẳng hiểu, mới một giây trước ông chủ Hứa còn cười hi ha, sao bây giờ lại nổi cáu như thế!
Khi bức thư pháp của Tôn Hàn đã được đặt trước mặt Tôn Hàn, ông chủ Hứa vội vã hỏi, “Là ai đã tặng bức thư pháp này?”
“Ông chủ Hứa à, tuy Kim Dương là khách sạn của nhà anh, nhưng dù sao chúng tôi là khách, anh quát tháo như vậy là không đúng. Bức thư pháp này do Tôn Hàn - học trò của tôi, tặng đấy, có vấn đề gì à?”
Tần Chính là người thẳng thắn, đối phương có là ông chủ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoa-ho-tang-long/460618/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.