Một lúc sau.
“Anh phải ra sân rồi.” Cố Duệ chỉ về phía sân đấu.
“Anh phải đi thay đồ. em ở một mình có được không?”
“Không ổn đâu.” Tôi lắc đầu, nhanh chóng nắm lấy tay Cố Duệ.
“Nhưng mà anh sắp phải ra sân rồi, sao lúc này lại quấn quít anh thế?”
Anh ấy nghiêng đầu nhìn tôi: “Anh gọi Tiểu Mễ và Giang Hạo qua đây với em nhé?”
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
“Vâng.”
Cố Duệ lập tức gọi điện: “Bọn họ sẽ qua ngay thôi, anh thật sự phải đi rồi, nếu không thì sẽ muộn mất, em nhớ ngoan đấy nhé”
Nói xong, anh ấy xoa đầu tôi một cái rồi rời đi.
Tôi cúi đầu trả lời tin nhắn, đột nhiên không khí trong sân lại trở nên sôi nổi hẳn. lập tức ngẩng đầu, quả nhiên đúng như tôi nghĩ, Cố Duệ ra sân rồi.
Anh ấy mặc bộ đồ thể thao màu đỏ, trông rất mạnh mẽ và đầy khí phách. Hình như anh ấy đang nói chuyện gì đó với đồng đội, nhưng bỗng nhiên ánh mắt lại nhìn về phía khán đài, nơi tôi đang ngồi.
Mặc dù khoảng cách khá xa, không thể nhìn rõ biểu cảm của Cố Duệ, nhưng nhịp tim tôi vẫn đột ngột tăng nhanh. Tiểu Mễ bên cạnh không khỏi thán phục: “Chị dâu, trước đây Cố Duệ chơi bóng chưa bao giờ nhìn về khán đài đâu.”
Cậu ta thấy tôi không trả lời, liền bổ sung thêm: “Em nói thật đấy, từ khi gặp chị, anh Duệ đã thay đổi hoàn toàn từ đầu đến chân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngot-den-tim-ly-lac-vi-uong/917939/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.